Hội Phụ Nữ Cờ Vàng New England

Dân Tộc Việt Nam Tự Do – Quê Hương Việt Nam Trường Tồn

Archive for the ‘Văn’ Category

Cả nước đã bị lừa!

Posted by Webmaster on April 24, 2012

Diễn Đàn Việt Thức – Chau Hien Ly – April 21, 2012

NHĂN RĂNG NÀM CHỦ…ĐẢNG NÃNH ĐẠO- NHÀ LƯỚC QUẢN NÍ …Đã hơn 3 thập kỷ trôi qua, làm ăn cực nhọc là thế, thành tựu không thể nói là nhỏ, thế mà khoảng cách phát triển của VN so với thế giới sao vẫn xa vời! Không định thần nhìn nhận lại tất cả, không khéo chúng ta sẽ ngày càng đi sâu vào con đường đi làm thuê, đất nước có nguy cơ trở thành đất nước cho thuê với triển vọng là bãi thải công nghiệp của các quốc gia khác! Giữa lúc thế giới đang bước vào thời kỳ kinh tế trí thức!

150 năm đã trôi qua, nhưng bài học này còn nguyên vẹn. Đó là 80 năm nô lệ, 40 năm với 4 cuộc chiến tranh lớn (Pháp, Mỹ, Cam Bốt, Tàu) – trong đó 3 thế hệ liên tiếp gánh chịu những hy sinh khốc liệt, 35 năm xây dựng trong hòa bình với biết bao nhiêu lận đận, và hôm nay VN vẫn còn là một nước chậm tiến.
Thảm kịch của đảng cộng sản thực ra đã bắt đầu ngay từ ngày 30-4-1975. Sự bẽ bàng còn lớn hơn vinh quang chiến thắng. Hòa bình và thống nhất đã chỉ phơi bày một miền Bắc xã hội chủ nghĩa thua kém miền Nam, xô bồ và thối nát, về mọi mặt. “Tính hơn hẳn” của chủ nghĩa Mác-Lênin trở thành một trò cười. Sự tồi dở của nó được phơi bày rõ rệt cùng với sự nghèo khổ cùng cực của đồng bào miền Bắc.
Nhìn lại sau hơn nữa thế kỷ dưới chế độ CS, hàng loạt các câu hỏi được đặt ra:
_ Năm 1954 sau khi thắng Pháp, tại sao hơn 1 triệu người Bắc phải bỏ lại nhà cửa ruộng vườn di cư vào miền Nam ?
_ Sau năm 1975 , tại sao dân miền Nam không ồ ạt di cư ra Bắc sinh sống để được hưởng những thành quả của CNXH mà chỉ thấy hàng triệu người Bắc lũ lượt kéo nhau vào Nam lập nghiệp ?
_ Tại sao sau khi được “giải phóng” khỏi gông cùm của Mỹ-Ngụy, hàng triệu người phải vượt biên tìm tự do trong cái chết gần kề, ngoài biển cả mênh mông ?
_ Tại sao nhân viên trong các phái đoàn CS đi công tác thường hay trốn lại ở các nước tư bản dưới hình thức tị nạn chính trị ?
Tất cả những thành phần nêu trên, họ muốn trốn chạy cái gì?
_ Tại sao đàn ông ?của các nước tư bản Châu á có thể đến VN để chọn vợ như người ta đi mua một món hàng?
_ Tại sao Liên Xô và các nước Đông âu bị sụp đổ?
_ Tại sao lại có sự cách biệt một trời một vực giữa Đông Đức và Tây Đức, giữa Nam Hàn và Bắc Hàn?
Tại sao nước ta ngày nay phải quay trở lại với kinh tế thị trường , phải đi làm công cho các nước tư bản?
_ Tại sao các lãnh tụ CS lại gởi con đi du học tại các nước tư bản thù nghịch?  đọc tiếp

Posted in Người Việt - Nước Việt, Văn | Tagged: | 1 Comment »

30 Tháng 4: NGÀY GIỖ CHỒNG

Posted by Webmaster on April 22, 2012

Lê Thương – Quốc Hận 30-4
“Anh yêu,
Đêm đã về khuya mà em vẫn còn ngồi bên mâm cơm cúng anh ban chiều giờ nầy đã lạnh ngắt. Anh ơi, đêm khuya vắng lặng và hoang vu vô cùng. Ước gì giờ nầy có anh bên em nhỉ, dù chỉ là một bóng ma để em nhìn lại nụ cười kiêu hãnh trên môi anh cho vơi đi những ngày nhớ thương.
Anh, sau ngày anh chết trong trại tù cải tạo, người ta không cho em biết đích xác ngày chết của anh và người ta cũng không nhớ đã vùi dập thân xác anh nơi nào để chỉ cho em đem về chôn cất nên em chọn ngày 30-4, ngày đau thương của đất nươc để làm “Ngày Giỗ Chồng”.
Anh còn nhớ tấm ảnh anh chụp ngày ra trường không? Bộ quân phục ủi hồ thẳng nếp trông anh thật là oai. Sau ngày anh chết, em chọn tấm ảnh đó lồng khung kính để thờ nhưng chỉ được hai tuần lễ thì công an đến nhà đập nát khung hình và xe tấm ảnh anh ra từng mảnh. Họ còn bắt em lên trình diện trụ sở để nghe họ giáo dục. Theo sự giáo dục của họ thì các anh là những người bán nước, mang nợ máu với đồng bào không xứng đáng được nhân dân thờ phượng. Chắc anh cũng biết em đau đớn đến ngần nào trước những lời sỉ nhục của họ đối với linh hồn anh và các chiến hữu, đồng đội của anh.  đọc tiếp

Posted in Người Việt - Nước Việt, Văn | Tagged: | Leave a Comment »

Đường Phía Bắc

Posted by Webmaster on April 17, 2012

Tưởng Năng Tiến (Danlambao)

Lúc còn tại thế, có lúc, ông Phạm Văn Đồng đã phải đối diện với một câu hỏi khó: “Xin thủ tướng cho biết ý kiến về sự kiện thuyền nhân hồi 1975, nhất là hồi 1978, 1979… Về nguyên nhân và trách nhiệm trong những sự kiện ấy, với những hiện tượng bán bãi thu vàng và khá nhiều tầu, thuyền bị hải tặc bão tố và chìm trong đại dương… Là người đứng đầu chính phủ, một trong những người lãnh đạo cao nhất của đảng cộng sản, thủ tướng nhìn nhận ra sao trách nhiệm của mình trong cuộc di dân rộng lớn và bi thảm ấy?” (1) 

TT Phạm Văn Đồng, tất nhiên, không “nhìn nhận trách nhiệm” gì ráo trọi.
Và đây là thái độ chung của giới hữu trách ở Việt Nam – theo như nhận xét của ông Ngô Nhân Dụng“Khi thấy dân tố cáo bất cứ cái gì, phải chối ngay, phải lấp liếm, bịa đặt, bưng bít, bằng bất cứ cách nào, không bao giờ nhận lỗi.”
Ông nhà báo này nói tầm bậy tầm bạ như vậy mà … trúng phóc. Khi được phóng viên báo Nhân Dân, số ra ngày 31 tháng 8 năm 1987, hỏi về cuộc “di dân rộng lớn và bi thảm ấy,” Trung Tướng Nguyễn Đình Ước (Viện Trưởng Viện Lịch Sử Quân Sự Việt Nam) đẩy cây như chớp:
“Đó là chuyện có thật… Đã có một bộ phận người Việt Nam bỏ đất nước ra đi. Không ít người đã thiệt mạng trên biển do bị chìm thuyền, bị bọn đưa người vượt biên trái phép lừa gạt giết chết. Đó đúng là một thảm cảnh nhưng là hệ quả do những chính sách chống phá Việt Nam từ bên ngoài.” 
Mới đây, ông Dương Trung Quốc mô tả đó là một “vết thương lịch sử” nhưng (sau một lúc quanh co) ông kết luận rằng là nó sắp … lành đến nơi rồi: “Tôi không nghĩ kiều bào còn lấn cấn nhiều về chế độ chính trị, có lẽ chỉ còn ở một thế hệ nào đó do hoàn cảnh lịch sử.” 
Cái “hoàn cảnh lịch sử” này ra sao là điều mà ông Tổng Thư Ký Hội Khoa Học Lịch Sử Việt Nam không muốn nói đến. Ông Trương Tấn Sang cũng vậy:
“Đảng, Nhà nước và nhân dân ta luôn khẳng định người Việt Nam ở nước ngoài là một bộ phận không thể tách rời của cộng đồng các dân tộc Việt Nam, luôn mong muốn và làm hết sức mình để hỗ trợ đồng bào đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau, ổn định cuộc sống, phát triển kinh tế, giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, hòa nhập vào cộng đồng dân cư trên đất nước cư trú…” 
Dưới mắt nhìn của những người cầm quyền ở Việt Nam thì mấy triệu thuyền nhân cứ y như một đám người từ trên trời rớt xuống, tứ tán khắp năm Châu. Đảng và Nhà Nước đã gom cái tập thể này lại và biến họ thành một cục bột mì, muốn nắn bóp nó ra sao – tùy thích.
Có lúc Nhà Nước mô tả những kẻ ra đi là một lũ người “bất hảo, cặn bã của xã hội, ma cô, đĩ điếm, trộm cướp, trây lười lao động, ngại khó ngại khổ, phản bội tổ quốc, chạy theo bơ thừa sữa cặn… ” Không hiểu đám thuyền nhân đã hành nghề ma cô, đĩ điếm và tổ chức trộm cướp ra sao – nơi đất lạ quê người – nhưng số lượng bơ thừa sữa cặn mà họ đều đặn gửi về cố hương đã cứu toàn dân, cũng như toàn Đảng, thoát chết (đói) nhiều phen.
Từ đó, Đảng ta đổi giọng: những kẻ phản bội tổ quốc không những đều được “khoan hồng” mà còn được “tôn vinh” như “những sứ giả Lạc Hồng,” và (bỗng) trở thành “một bộ phận không thể tách rời của cộng đồng dân tộc,” hay “là cấu nối phát triển quan hệ hợp tác hữu nghị giữa nhân dân ta với nhân dân các nước trên thế giới…” – theo như (nguyên văn) lời của ông Chủ Tịch Nước vừa phát biểu vào hôm 15 tháng 1 năm 2012, tại Hà Nội.
Thiệt khoẻ!
Chú thích:
(1) (Bùi Tín, “Hai Câu Hỏi Cần Trả Lời Rõ Ràng Trước Khi Thế Kỷ 20 Khép Lại,” Cánh Én, Feb.1999:05).

Posted in Người Việt - Nước Việt, Tưởng Năng Tiến | Tagged: | Leave a Comment »

Khu Trục Bọc Thây

Posted by Webmaster on April 15, 2012

Truyện Ngắn 30-4 của Trường Sơn Lê Xuân Nhị.

Khu Trục Bọc Thây

Chúng ta phải đánh giặc kiểu nhà nghèo”, lời Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu
Để tưởng nhớ cố Trung úy phi công khu trục Hoàng Phi Hùng, thứ nam Bác Sĩ Hoàng Văn Đức, đã “Về với đất…” tại chiến trường An Lộc năm 1972.  Phi công A1, Thái Dương Phạm Văn Thặng, đã bỏ mình tại chiến trường Tây Nguyên…
Đồng thời, xin quý mến thân tặng các Thái Dương lẫy lừng của phi đoàn 530 khu trục A1 Skyraider, những “đao phủ thủ lừng danh” nhất của vòm trời Tam Biên với những định mệnh nghiệt ngã đau thương cuối cùng….
Trường Sơn Lê Xuân Nhị
Người sĩ quan ban 3 thuyết trình xong, phòng họp hành quân của sư đoàn trở nên im lặng lạ thường. Người ta nghe rõ được tiếng tíc tắc của chiếc đồng hồ treo cuối phòng. Bỗng ông trung tá trung đoàn trưởng đứng dậy, tiến lên bục thuyết trình. Ông là một sĩ quan trẻ, mới về nắm trung đoàn chưa tới ba tháng. Áo quần ông nhăn nhúm hình như cả tuần lễ chưa thay, mắt ông ngầu đỏ, tóc ông rối bời…
Đứng trên bục, ông đưa mắt nhìn xuống phòng họp, đặc biệt ở dãy bàn có lố nhố mấy chiếc áo bay của không quân. Cái nhìn của ông thật là khó hiểu nhưng chẳng ai mở miệng hỏi.
Người sĩ quan trung đoàn trưởng bộ binh trẻ tuổi đứng lặng yên như vậy một lúc. Mấy ông phi công của sư đoàn VI Không Quân tự nhiên thấy mình được để ý, liền sửa thế ngồi, ngoan ngoãn nhìn lên, chờ đợi.
Cuối Cùng thì ông trung tá lên tiếng:
-Các ông tiểu đoàn trưởng của tôi chắc biết hai ngày sắp tới sẽ quan trọng như thế nào rồi, tôi khỏi cần phải nói thêm ở đây…
Rồi ông mỉm cười. Nụ cười bất ngờ chẳng ai mong đợi nở lên lúc này không làm giảm bớt được bầu không khí căng thẳng của phòng họp. Ông nói liền như sợ mất đi cái giá trị của nụ cười mình vừa biểu diễn:
-Thuyết trình xong, tôi sẽ có vào lời tâm tình với mấy anh em Không Quân một chút…  đọc tiếp

Posted in Tưởng Niệm - Tri Ân, Văn | Tagged: , | Leave a Comment »

Chiên & Rán

Posted by Webmaster on March 30, 2012

Sao tao thèm ăn cá rán quá?01:29:am 30/03/12 | Tác giả: Tưởng Năng Tiến

Vợ tui người miền Nam, quê quán ở tuốt luốt dưới Gò Quao hay Tắc Cậu gì đó. Hồi mới cưới, khi tui còn nhan sắc, nàng mê tui gần chết nên lúc nào cũng hớn hở và vui … như Tết – dù phải sống (chung) với mẹ chồng!

Có bữa, má tui phán ngang “sao tao thèm ăn cá rán quá” hà. Bà già vừa dứt câu là nàng dâu le te xách giỏ chạy ra chợ cấp kỳ. Mấy tiếng đồng hồ sau, nàng thất thểu quay về. Mặt xụi lơ:

“Em đi hỏi tùm lum khắp nơi mà không đâu có ‘cá rán’ hết trơn. Chợ nào cũng chỉ bầy bán cá chim, cá chuồn, cá chép, cá lóc, cá lạt, cá lìm kìm, cá lòng tong, cá mú, cá hú, cá măng, cá cơm, cá cam, cá cờ, cá trê, cá trích, cá trẻm, cá heo, cá hương, cá hố, cá lù đù, cá lìm kìm, cá lia thia, cá dứa, cá đổng, cá đối, cá đèn cầy, cá bè, cá bẹ, cá bống – bống kèo, bống dừa và bống đá – thôi hà. Tội nghiệp má quá anh à!”

Tui cười ngất:

“Trời đất quỉ thần thiên địa ơi, bà già thèm ăn cá chiên đó cưng à. Cá chiên dầm nước mắm là món ruột của bả mà, chớ làm khỉ gì có con cá nào tên là “cá rán.”  đọc tiếp

Posted in Tác giả hải ngoại, Tưởng Năng Tiến | Tagged: | Leave a Comment »

Cái Muỗng – Văn Quang

Posted by Webmaster on March 13, 2012

Văn Quang là Trung Tá QLVNCH ông có nhiều nhiều tác phẩm giá trị trước năm 1975 đặc biệt là chuyện “Chân Trời Tìm” đã được dựng thành phim với nữ tài tử Kim Vui và bài hát lãng mạng “Chân Trời Tím” trong phim này của Trần Thiện Thanh mà hầu hết chúng ta ai cũng biết.     Sau 1975 trong khi ông đang còn trong trại “cải tạo” thì vợ con ông vượt biên được.Chắc vì hoàn cảnh eo le sao đó ? Nên sau khi được thả về ông đã không đi theo diện HQ để đoàn với gia đình mà vẫn sống ở một vùng quê hẻo lánh thuôc tỉnh Phước Long với nghề viết báo.
     Bài viết này của ông đã tả lại những quãng đời đen tối trong trại CT, nhất là cho những ai đã trải qua địa ngục trần gian sẽ cảm nhận được hết ý của tác giả. Xin được giới thiệu cùng quý đọc giả.
                   VTT

Cái Muỗng  –  VĂN QUANG

Văn Quang - Chân Trời Tím
Tôi không nhớ rõ năm đó là năm thứ mấy chúng tôi “học tập cải tạo”, chỉ biết rằng khi ấy trong chúng tôi đã có những người “quen” với những ngày tháng cực khổ, dài lê thê trong những căn nhà giam được “xây dựng” bằng đủ thứ kiểu giữa những vùng rừng núi âm u miền Bắc. Ở Sơn La thì “trại” được làm trên những nhà tù từ thời xa xưa, trên những cái nền nhà lỗ chỗ, người ta dựng vách đất trộn rơm, mái lợp bằng các kiểu lá rừng, miễn sao che kín được khung trời.
Nơi này xưa kia, Pháp dùng để giam giữ tù chính trị, rồi một thời gian sau, VN giam những người tù Thái Lan và trong chiến tranh đã có khi người ta dùng làm “công binh xưởng” chế tạo lựu đạn. Vì thế nên thỉnh thoảng chúng tôi nhặt được vài cái vỏ lựu đạn ở đâu đó quanh khu vực này. Ở Vĩnh Phú thì nhà tranh vách đất, ngoại trừ một khu người ta gọi là khu “biệt kích” gồm vài căn nhà “xây dựng kiên cố” bằng gạch lợp tôn xi măng. Chúng tôi “được học tập cải tạo” trong dãy nhà này. Cũng nghe người ta nói lại là khu này trước kia dùng để giam giữ những người lính biệt kích đã từng nhảy dù ra Bắc rồi bị bắt giam ở những khu đặc biệt đó. Muốn vào khu này phải qua hai lần cổng có tường gạch bao quanh. Nhưng có lẽ khi giam giữ biệt kích thì khác, còn khi chúng tôi “được giam” ở đây có vẻ như “cởi mở” hơn vì những cánh cổng thường không đóng bao giờ. Họ để cho chúng tôi đi lao động hàng ngày cho khỏi
phải mở ra đóng  vào.
Ψ

Posted in Người Việt - Nước Việt, Tác giả trong nước, Văn | Leave a Comment »

GIỜ ĐÂY, VIỆT NAM … Còn hay đã mất !!!??

Posted by Webmaster on March 12, 2012

Cộng Đồng VN MassachusettsLại tư Mỹ
Hình ảnh : Lương văn Phước

Biết bao sự kiện tang thương xảy ra cho quê hương Việt Nam chúng ta từ ngày Cộng sản xuất hiện trên mảnh đất hiền hòa này , từ cải cách ruộng đất, trăm hoa đua nở, đến chiến tranh Nam Bắc huynh đệ tương tàn, đến cuộc di tản vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại năm 1975, đến Bôxit Tây nguyên , bán rừng, bán biển ……. xã hội băng hoại đến tận cùng, đàn áp tiêu diệt tôn giáo, đàn áp mọi tiếng nói yêu nước , bao nhiêu dân oan, bao nhiêu tù oan, bao nhiêu cái chết tang thương và vô lý ……

Biết bao bài báo, bài thơ , bản nhạc nói lên thực trạng này, cụ thể như nhà thơ Đỗ trung Quân , bất nhẫn khi thấy nhà cầm quyền Hà nội đối xử với người dân bày tỏ lòng yêu nước trước hiểm họa giặc Tầu :

” Cái gì cũng tù mù

Nhưng

Trấn áp

Thì công khai.

Bóp cổ, khiêng vác, chửi thề,

Đánh nóng, đánh nguội rất minh bạch.

Hỡi những người anh em,

Đánh đồng bào mình có vui không?

Bắt đồng bào mình có sướng không?

Rong tảo Hoàng Sa không còn xanh nữa,

San hô Hoàng Sa đỏ mầu máu .”

Nhưng phải đợi cho một sự kiện lịch sử, một biến cố : Việt Khang, có người nói đó là con của trời, có người nói đó là kết tinh của hồn thiêng sông núi, bằng lời ca, nốt nhạc nhẹ nhàng, anh thủ thỉ :  đọc tiếp

Posted in HPNCV/NE, Lại Tư Mỹ, Người Việt - Nước Việt, Nhịp sống cộng đồng Boston/New England, Sinh hoạt | Tagged: , , | Leave a Comment »

Chuyện Buồn Vào Lúc Cuối Năm

Posted by Webmaster on December 30, 2011

Tưởng Năng Tiến

Vi nhân nan.  (Làm người không dễ).   Khổng Tử
Báo Người Lao Động, số ra ngày 5 tháng 12, có đăng một mẩu tin ngăn ngắn:

“ Sáng ngày 5-12, ông Nguyễn Kim Hùng (79 tuổi, trú tổ 2, khu vực 4, phường Trần Quang Diệu, TP Quy Nhơn, Bình Định) đi đánh cá tại đoạn sông gần cầu Mới thuộc phường Nhơn Bình, TP Quy Nhơn thì mất tích.”

Theo người nhà nạn nhân, sáng sớm mỗi ngày ông Hùng thường dùng sõng nhỏ bơi ở đoạn sông này để đánh cá. Lúc 8 giờ 20 sáng nay, nhiều người dân ở đây cho biết chỉ thấy chiếc sõng của ông Hùng trôi tự do trên sông mà không thấy ông đâu.

Bà Phạm Thị Đờn mò cua bắt ốc nuôi thân dù đã sắp bước vào tuổi tám mươi…

Nghi ngờ có điều chẳng lành nên người nhà và mọi người chia nhau lặn tìm. Đến 11 giờ 20 phút cùng ngày, xác ông Hùng được mọi người tìm thấy giữa sông. Có thể trong quá trình đánh cá, xuồng của ông Hùng bị lật làm ông rơi sông chết đuối. Lực lượng chức năng đang điều tra làm rõ nguyên nhân vụ việc.”  đọc tiếp

Posted in Người Việt - Nước Việt, Tác giả hải ngoại, Tưởng Năng Tiến, Z đến A | Tagged: | Leave a Comment »

THƯ TỪ TUY HOÀ

Posted by Webmaster on December 1, 2011

Cảnh Cửu – trích tạp chí VĂN (Sài Gòn)  số 45 (cuối năm 1965?)
Webmaster:  Kính tặng quý thân hữu có một chút quyến luyến với các thị trấn thôn làng từ Qui Nhơn đến Nha Trang.
Hắn chết được vài ba hôm thì có một bức thư gửi cho hắn. Thật là một sự muộn màng đáng tiếc. Phải chi sớm hơn chừng ba hôm thì hắn có thể đọc vào giờ hấp hối. Thật ra sự đọc trong cái khoảng giao thời sống chết đó không giúp hắn hiểu gì. Nhưng dù sao cũng có hắn đọc. Thế còn đỡ hơn. Đằng này thư không ghi địa chỉ người gửi, chỉ đóng dấu Tuy Hòa nên cũng không biết ai mà gửi trả lại. Bức thư thành ra cứ bỏ nằm đó mãi hăm mốt ngày sau mới được xé ra.
“Tuy Hoà ngày tháng.
Anh.
Nhận được thư anh hơn một tháng rồi nhưng vì đau không trả lời anh được. Hôm đau tôi tưởng chết rồi chứ, đau một tuần bớt rồi tôi đi dạy và đau lại nặng quá. Tôi định viết thư cho anh hay. Anh hay thì anh có khóc giùm cho tôi không. Chắc không vì anh bận đi chơi chứ thì giờ đâu mà nghĩ đến tôi.  đọc tiếp

Posted in Văn | Leave a Comment »

Thắp nến hiệp thông cầu nguyện cho Thái Hà

Posted by Webmaster on November 29, 2011

Boston Thắp nến hiệp thông cầu nguyện cho Thái Hà CỘNG ĐOÀN MẸ LAVANG
Giáo xứ St.Ambrose, Tổng giáo phận Boston, Massachusetts
Thắp nến hiệp thông cầu nguyện cho Thái Hà .

Lại tư Mỹ

Tiếng chuông của Thái Hà vang lên khi bị nhà cầm quyền Hà nội xử dụng cả trên trăm du đảng và côn đồ đến phá hoại khu thờ phượng linh thiêng, nhục mạ và đe doạ tính mạng các tu sỹ, giáo dân vào ngày 3 tháng 11 năm 2011 vừa qua, thậm chí còn nghênh ngang trên Cung thánh trong Thánh Lễ dành cho Thiếu nhi tại Thái Hà . Thái hà không còn là một Giáo xứ của riêng người Công giáo, Thái Hà đã trở thành một đối tượng mà Cộng sản Việt nam quyết tâm xóa sổ ! bởi vì , Thái Hà là thành lũy kiên cường, ý chí bất khuất có tổ chức không khuất phục trước bạo quyền, Thái Hà đã trở thành một biểu tượng cho chí khí anh hùng của dân tộc ta . Cho nên, sẽ không còn là ngạc nhiên , chẳng những tại Việt Nam mà khắp nơi trên toàn thế giới từ Melbourne, đến Sydney (Úc Châu ) . Từ California đến Washington State, tử Massachusetts, Boston đến Roma, Đức quốc , một lòng hướng về Thái Hà bằng mọi hình thức , cầu nguyện , hiệp thông, muôn ngàn ánh nền lung linh tỏa sáng muôn nơi làm ấm lòng những chiến sỹ Thái Hà Mục sư Martin Luther King đã từng có những lời bất hủ :” Điều làm tôi kinh hãi không phải là sự đàn áp của kẻ ác, mà là sự thờ ơ của người thiện.” ( What frightens me is not the oppression of the wicked soul. It’s the indifference of the good ones.) muôn nơi, người thiện đã nên tiếng, đó là khởi đầu cho sự đàn áp của kẻ ác phải cáo chung.  đọc tiếp

Posted in Lại Tư Mỹ, Người Việt - Nước Việt, Nhịp sống cộng đồng Boston/New England, Văn, Z đến A | Tagged: , | Leave a Comment »

Chuyện từ làng Sher đến thôn Bàn Thạch

Posted by Webmaster on November 10, 2011

Sông Bàn Thạch

Một dòng sông đã chết – trách nhiệm thuộc về ai?

11:15:am 08/11/11 | Tác giả: Tưởng Năng Tiến

Trải qua hàng ngàn năm, làng Sher, một cái làng nhỏ tí ở Tây Tạng, vẫn bám lấy cái sống dù ở một vị thế sinh tồn khắc nghiệt, một thềm đất hẹp nằm chênh vênh trên một sườn núi dựng đứng. Ở vị thế khô cằn này của cao nguyên Tây Tạng, lượng nước mưa hàng năm chỉ được khoảng dưới 10cm. Nhưng từng giọt nước đều được thu giữ trong một hệ thống tưới tiêu có từ thời thượng cổ. Nhiệt độ trung bình hàng năm luôn gần ở mức đóng băng (0oC), còn từ tháng Chạp đến tháng Hai thì hàn thử biểu bao giờ cũng lơ lửng trong khoảng -6oC đến -10oC.  

Loài cừu ở đây có bộ lông cực dầy, giữ ấm rất tốt; lông cừu được quay và dệt thành áo quần và chăn đắp giúp dân làng chịu cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông vì họ không có gì khác hơn ngoài chút hơi ấm của bếp lò.  đọc tiếp

Posted in Tác giả hải ngoại, Tưởng Năng Tiến, Văn | Tagged: | Leave a Comment »

Tác giả Tưởng Năng Tiến – Ký túc xá

Posted by Webmaster on November 3, 2011

Ký túc xá của học sinh ở vùng cao huyện Nam Trà My, Quảng Nam - Ảnh: Tấn Vũ.

Ký túc xá của học sinh ở vùng cao huyện Nam Trà My, Quảng Nam - Ảnh: Tấn Vũ.

03:13:am 22/10/11 – Đàn Chim Việt

“Sau khi đỗ tiểu học, tôi thi vào Trung -học. Những bạn của tôi ở từ các tỉnh tới, nói nhiều giọng khác nhau: Quảng – nam, Quảng -ngãi, Thừa -thiên, Bình – thuận, Ban- mê- thuột… Sau mỗi kỳ nghỉ Tết mỗi kỳ nghỉ Hè, lũ bạn đi học mang theo quà địa phương của mình. Bạn Quảng-nam mang theo khoai lang khô và bánh tổ, bạn Quảng-ngãi mang theo đường phổi, bạn Phan-thiết mang theo nước mắm nhĩ, còn rim mức, kẹo mè, bánh in, bánh cốm thì gần như không ai không có…

Ngoài những bạn học người kinh, ký túc xá còn nhận những học sinh người Rhadé, những Y Bliêng, Y Phơm, Y Bih, R’om Rock, Nay Phin… Họ đồng phục kaki vàng và trao đổi trò chuyện với chúng tôi bằng tiếng Pháp… Những buổi chiều trong sân trường, Y Phơm hay biểu diễn môn bắn ná cho chúng tôi xem và mách rằng: “Thằng Y Bliêng đó, nó giầu lắm. Nhà nó có năm con voi và nhiều con trâu…

Ở ký túc xá ăn, học, ngủ đều đúng giờ giấc nhưng khi thích chúng tôi vẫn lén nhẩy rào hay chun rào ra phố xem xi-nê…”

(Võ Hồng. Người Về Đầu Non. Sài Gòn: Văn, 1968).  đọc tiếp

Posted in Tác giả hải ngoại, Tưởng Năng Tiến, Z đến A | Tagged: | Leave a Comment »

Điếu Cầy giữa thời thổ tả

Posted by Webmaster on October 26, 2011

Ông Nguyễn Văn Hải (blogger Điếu Cày)

Ông Nguyễn Văn Hải (blogger Điếu Cày)

25/10/2011 – Tưởng Năng Tiến – danlambaovn.blogspot.com

Nhạc sĩ Châu Kỳ là tác giả của nhiều bài ca (rất) sến. Không tin, và nếu rảnh, xin nghe nam danh ca Tuấn Vũ chơi thử bản Bỏ Phố Lên Rừng:
Người xót xa buồn lắm phải không? 
Không sao lại bỏ phố lên rừng 
Đi làm mây cao trên đèo vắng. 
Trời vào đông có chạnh lòng?   đọc tiếp

Posted in Người Việt - Nước Việt, Tác giả hải ngoại, Tưởng Năng Tiến | Tagged: , , , , | Leave a Comment »

Mất nước rồi ư?

Posted by Webmaster on October 19, 2011

khatvong-ngaydaitrenquehuong

Khát Vọng - Ngày Dài Trên Quê Hương

Posted on 19/10/2011 – Dân Làm Báo

Mẹ Nấm  “Mất nước rồi cháu ơi, không làm gì được nữa đâu!” – Tôi nhận tin nhắn của một bác trong Friend list mình mà thấy đắng lòng. Người bác, người bạn vong niên với tấm lòng lúc nào cũng thiết tha với đất nước có lẽ vừa đọc xong toàn văn bản tuyên bố chung giữa Việt Nam và Trung Quốc sau chuyến viếng thăm của ông Nguyễn Phú Trọng vừa qua.
Lần đầu tiên tôi không gửi hồi đáp tin nhắn cho bác, bởi tôi không biết nói gì.
Bởi tôi đang có cảm giác hình như đang có một sự im lặng “đến tê người” trước đối sách ngoại giao vừa được ký kết giữa lãnh đạo hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc. Với những gì trong bản Tuyên bố chung hôm nay thể hiện, thì tương lai của Việt Nam 5 – 10 năm tới hoàn toàn không có gì là sáng sủa.  đọc tiếp

Posted in Người Việt - Nước Việt, Tác giả trong nước, Văn | Leave a Comment »

THẰNG NGỤY CON

Posted by Webmaster on October 14, 2011

Ngụy Con

Ảnh: Thảo Nguyên

12.10.2011 Ngô Viết Trọng  KHOAHOC.NET

Khi bị chuyển về khám đường Bà Rịa, tôi bị nhốt vào một căn phòng rất nhỏ. Trong phòng ấy đã có sẵn một người: ông Đoàn. Cửa phòng là một bửng sắt khá dày, bị sét rỉ toàn bộ, chứng tỏ nó đã khá lâu đời. Sét rỉ đã xoi tấm cửa này thủng nhiều lỗ cỡ đầu ngón tay. Đặc biệt có một lỗ dưới cùng rộng có thể thò lọt cả bàn tay. Những lỗ đó đã cho chúng tôi chút ánh sáng trong căn phòng ít khi được mở này.
Một hôm tôi đang rầu rĩ bỗng nghe nhiều giọng nữ xôn xao bên ngoài. Tôi chạy lại cửa dán mắt vào mấy lỗ thủng. Thì ra phòng tù nữ ở gần phòng tôi được cho ra tắm giặt. Thật là một cảnh sinh hoạt rộn ràng. Tiếng gàu thau chạm nhau rổn rảng, tiếng người thúc giục nhau, chen lấn cãi cọ nhau ỏm tỏi. Họ giặt đồ, tắm rửa, chải tóc, phơi quần áo….trông ai cũng làm việc với vẻ gấp rút. Người quá đông mà chỉ có hai cái giếng, thì giờ cho phép lại giới hạn, nên họ sợ hết phần…  đọc tiếp

Posted in Tác giả hải ngoại, Văn, Z đến A | Tagged: , | Leave a Comment »

Quá đắt và quá quắt

Posted by Webmaster on October 10, 2011

Mẹ Thứ.-  Ảnh Dân trí

Mẹ Thứ.- Ảnh Dân trí

10:00:am 08/10/11 | Tác giả: Tưởng Năng Tiến

Bút ký (Cát Bụi Chân Ai) của Tô Hoài có đoạn:

Mụ mắt cú vọ đứng sắp hàng mua cá bể muối từ Hải Phòng đưa lên đã đóng tảng trước quầy cửa chợ. Gần đến nơi, trỏ tay, hỏi. Cô nhà mậu lạnh lùng bảo cá bán theo phiếu cán bộ. Mụ quay ra giữa hè, mặt phừng lên, vô vô:

– Cha tiên nhân cái mặt này! Sao mày không đẻ ra cán bộ, chỉ đẻ ra thằng nhân dân! Cha tiên nhân…”

Ở miền Bắc Việt Nam, trong một thời gian dài – kể từ khi cách mạng giành lấy chính quyền về tay nhân dân cho đến khi chế độ tem phiếu cáo chung – người ta chia ra hai loại mẹ: “đẻ ra cán bộ” và “chỉ đẻ ra thằng nhân dân.” Họ được phân biệt rõ ràng, và đối xử hoàn toàn khác hẳn nhau.

Sau khi cuộc chiến Bắc/Nam chấm dứt, đạo quân thắng trận được phong là anh hùng. Đám tàn binh, rã binh, hàng binh, tù binh thì bị gọi là bọn tay sai của Mỹ – Ngụy. Bắt đầu từ đây đất nước lại phát sinh ra hai loại bà mẹ khác nữa: mẹ Việt Nam anh hùng, và mẹ ngụy.  đọc tiếp

Posted in Tác giả hải ngoại, Tưởng Năng Tiến, Z đến A | Leave a Comment »

Từ chuyện Tạ Phong Tần biệt tích

Posted by Webmaster on September 28, 2011

Tạ Phong Tần

Tạ Phong Tần

03:45:pm 25/09/11 | Tác giả: Tưởng Năng Tiến – Đàn Chim Việt

“Biệt Tích” là tên một truyện ngăn, được in trong tập Phùng Cung Truyện Và Thơ, do nhà Văn Nghệ – California – xuất bản năm 2003. Nhân vật chính là một ngươi thợ mộc (ông phó Lâm) có chút chuyện lôi thôi vơi chính quyên cách mạng nên phải lên Ủy Ban Nhân Dânlàm việc, rôi biệt tích luôn.

Từ đó:

“Bên đò Rệ sông làng Bích, chiêu chiêu lúc mặt trơi săp lặn, người ta lại thây một ngươi đàn bà đưng nghên phía núi Tản Viên cho đên nhá nhem tôi… Làng xóm cũng chẳng còn ai xì xào về chuyện chông bà. Chăc răng chẳng ai ngăn câm việc bà Lâm ngóng chông…” đọc tiếp

Posted in Tác giả hải ngoại, Tưởng Năng Tiến, Z đến A | Tagged: | 1 Comment »

Bọn Mafia và Những Người Cách Mạng Tháng Tám

Posted by Webmaster on August 18, 2011

mafia12:56:am 17/08/11 | Tác giả: Tưởng Năng Tiến | Đàn Chim Việt

Truyện Bố Già của Mario Puzo mở đầu bằng một vụ xử án bất công, thấy rõ:

“Amerigo Bonasera có việc ra Toà, Toà Đại hình Nữu Ước, Phòng 3 để nghe công lý phán xét, trừng trị hai thằng khốn can tội bạo hành, toan cưỡng dâm con gái lão. Ngài Chánh án uy nghi, bệ vệ vén áo thụng đen làm như sắp đích thân ra tay trị hai thằng nhãi ranh đang đứng xớ rớ trước Toà. Giọng ngài sang sảng, lạnh tanh:

– Tụi bây hành động như những quân côn đồ tồi tệ nhất. Tụi bây làm như thú dữ ở rừng vậy! Cũng may mà cô bé đáng thương kia chưa bị tụi bây xâm phạm tiết hạnh, bằng không thì mỗi đứa 20 năm chắc… Xét vì tụi bây còn nhỏ, chưa có tiền án và con nhà đàng hoàng… Vả lại xét vì luật pháp đặt ra chẳng phải để trả thù nên toà tuyên phạt mỗi đứa 3 năm tù, cho hưởng án treo! đọc tiếp

Posted in Tác giả hải ngoại, Tưởng Năng Tiến, Văn | Tagged: | Leave a Comment »

Ở một nơi Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc

Posted by Webmaster on June 23, 2011

Con trai NguoiBuonGio

Ảnh Tí Hớn. Nguồn: Blog Nguoi Buon Gio

http://www.danchimviet.info/archives/37335
09:19:am 23/06/11 | Tác giả: Tưởng Năng Tiến

Bạn có thể tự do cầu nguyện
Nhưng chỉ để mình Đấng Tối cao nghe thấy mà thôi.
T.K.

Theo tường thuật của Solzhenitsyn thì chỉ vì hai câu thơ thượng dẫn,  người viết (bà Tanya Khodkevich) đã phải vô tù ngồi đúng  … mười năm. Vào thời Stalin, cứ dính dáng đến tôn giáo là lãnh đủ một chục cuốn lịch. Thi sĩ hay tu sĩ gì cũng đều cùng một giá. đọc tiếp

Posted in Người Việt - Nước Việt, Tác giả hải ngoại, Văn, Z đến A | Tagged: | Leave a Comment »

DORCHESTER DAY – Cờ vàng tung bay trong gió…

Posted by Webmaster on June 11, 2011

Cảm nhận :  Lại tư Mỹ

Hàng năm, cứ vào Chủ nhật đầu tiên của tháng 6, các sắc dân của khu vực Dorchester, thành phố Boston thuộc Tiểu bang Massachusetts lại tưng bừng mở hội, đặc trưng nhất là cuộc diễn hành chào mừng :” Dorchester ‘Day ”

Công Dồng VN Massachusetts          Trước đó cả tuần lễ , các bảng cấm đậu xe trên đường Dorchester vào ngày Chủ Nhật 5 tháng 6 đã được niêm yết dọc suốt hai bên đường , chiều Thứ Bảy, anh Nguyễn thanh Bình , Chủ tịch Cộng đồng điện thoại nhắc khéo : ” Khi nào rãnh, chở bà xã ra đường Dorchester mà coi, cờ vàng mình nhiều lắm, tung bay trong gió, đẹp vô cùng .” Tôi vội phóng xe ra ngay, gặp anh Bình, anh chị Vinh Tuyến và một người em của anh, người vác thang, người ôm cờ , người leo lên mái nhà trang trọng gắn lên những lá cờ thân yêu , những lá cờ , mà gần 40 năm qua, anh em tôi đã đổ biết bao mồ hôi và máu để hiên ngang gắn trên Cổ thành Quảng trị điêu tàn !! Cờ bay, Cờ bay oai hùng trên Thành phố thân yêu, vừa chiếm lại đêm qua bằng máu ! bài hát năm nao trở về làm tôi ưá lệ, nhìn cờ mình cũng ngạo nghễ tung bay, nơi quê hương tạm dung, lòng bồi hồi, xúc động, để che dấu sự ngượng ngùng, tôi cũng vội vàng ôm cờ chạy theo, phụ với anh em cho xong trước khi trời qúa tối . đọc tiếp

Posted in HPNCV/NE, Nhịp sống cộng đồng Boston/New England, Văn, Z đến A | Tagged: , , , | Leave a Comment »