Vietnam’s Social media
How to change Vietnam by social media…
Kính mời đọc giả xem thêm:
Posted by Webmaster on September 29, 2013
How to change Vietnam by social media…
Kính mời đọc giả xem thêm:
Posted in Người Việt - Nước Việt, Tác giả trong nước | Tagged: dan chu, nhân quyền, pháp luật, tu do | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 26, 2013
BBC Tiếng Việt – Cập nhật: 11:15 GMT – thứ năm, 26 tháng 9, 2013
Các dân biểu Hoa Kỳ, đứng đầu là Chủ tịch Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Edward Royce, đã gửi thư cho Chủ tịch Trương Tấn Sang bày tỏ “lo ngại sâu sắc” về luật sư Quân.
Thư nói cáo buộc trốn thuế đối với vị luật sư có vẻ “có động cơ chính trị và các bằng chứng chống lại ông Quân được chính quyền thêu dệt ra.”
Chủ tịch Ủy ban Đối ngoại Hạ viện và chín người cùng ký thư khác viết cho Chủ tịch Sang hôm 25/9:
“Chúng tôi cũng lo ngại rằng trường hợp của ông Quân không phải là đơn lẻ trong các vụ xét xử có động cơ chính trị đối với những người lên tiếng vì nhân quyền ở Việt Nam.
“Trong tinh thần đối thoại thẳng thắn và cởi mở mà tuyên bố của Ngài và Tổng thống Obama đã nêu ra, chúng tôi thúc giục Ngài trả tự do cho ông Quân và mọi tù nhân chính trị khác và ngưng bắt và giam giữ các công dân có những kêu gọi và biểu đạt ôn hòa.”
Ông Lê Quốc Quyết, em trai của luật sư Quân nói ông hy vọng thư của các dân biểu Hoa Kỳ sẽ có “ảnh hưởng phần nào” tới phiên xử sắp tới.
Mặc dù vậy ông nói thêm luật sư Bùi Quang Nghiêm, một trong ba luật sư tham gia bào chữa cho ông Quân, đã không được tiếp xúc thân chủ khi bay từ thành phố Hồ Chí Minh ra Hà Nội sáng 25/9.
Trong khi đó chiều tối cùng ngày, ông Quyết nói ông đã bị công an hành hung khi đang ở nhà blogger Nguyễn Tường Thụy cùng một số nhà hoạt động khác trong đó có sinh viên Nguyễn Phương Uyên và bà Dương Thị Tân, vợ blogger Điếu Cày từ miền nam ra.
Tất cả những người có mặt tại nhà ông Thụy đều bị công an bắt giữ trong một số tiếng trong khi mẹ con sinh viên Phương Uyên đã bị áp giải ra sân bay Nội Bài và bị buộc bay trở lại thành phố Hồ Chí Minh và từ đó về Bình Thuận.
Ông Quyết nói công an đã hành xử “thô bạo” khi bắt sinh viên Phương Uyên trong khi mẹ của sinh viên này đã ngất xỉu ở Nội Bài và chỉ có thể rời sân bay sáng ngày 26/9.
Bản thân ông Quyết nói ông cũng bị các vết thương ở mặt khi bị lực lượng an ninh kéo lê trên đất và “đạp” vào mặt trong vụ đột nhập nhà blogger Nguyễn Tường Thụy.
Ông Quyết nói ông đang đi khám các vết thương khi nói chuyện với BBC chiều ngày 26/9.
Bài liên quan:
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: dan chu, nhân quyền, pháp luật | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 25, 2013
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: Nguyễn Phương Uyên, pháp luật | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 25, 2013
Kính mời đọc giả xem hình ảnh buổi lễ trên youTube: http://youtu.be/p1DtkkT41F0
Hinh 2
Hinh 3
Hinh 4
Posted in HPNCV/NE, Người Việt - Nước Việt, Sinh hoạt | Tagged: Đức Trần Hưng Đạo | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 23, 2013
Posted in Người Việt - Nước Việt | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 21, 2013
Lão bà nghỉ chợ bần thần
Đem tiền[Cụ Hồ] ra đếm mấy lần chửa xong
Xếp riêng rồi lại xếp chung
Miệng thời lẩm bẩm mà … (không rõ nhời) !
Vài bữa sau, sau ngày đổi tiền ở miền Nam, tờ Sài Gòn Giải phóng (số ra hôm 27 tháng 9 năm 1975) đã gửi đến những người dân ở vùng đất này đôi lời an ủi:
“Nhiệm vụ của đồng bạc Sài Gòn (là) giữ vai trò trung gian cho Diệm xuất cảng sức lao động của đồng bào ta ở miền Nam cho Mỹ… Làm trung gian để tiêu thụ xương máu nhân dân miền Nam, làm trung gian để tiêu thụ thân xác của vô số thiếu nữ miền Nam, làm trung gian cho bọn tham nhũng, thối nát, làm kẻ phục vụ đắc lực cho chiến tranh, làm sụp đổ mọi giá trị tinh thần, đạo đức của tuổi trẻ miền Nam, làm lụn bại cả phẩm chất một số người lớn tuổi… Nó sống 30 năm dơ bẩn, tủi nhục như các tên chủ của nó, và nay nó đã chết cũng tủi nhục như thế. Đó là một lẽ tất nhiên, và đó là lịch sử… Cái chết của nó đem lại phấn khởi, hồ hởi cho nhân dân ta.”
Ba mươi tám năm sau, nhà báo Huy Đức lại có lời bàn thêm, và bàn ra, nghe như một tiếng thở dài: “Không biết ‘tủi nhục’ đã mất đi bao nhiêu … nhưng rất nhiều tiền bạc của người dân miền Nam đã trở thành giấy lộn.” (Bên thắng cuộc, tập I. OsinBook, Westminster, CA: 2013).
Tôi sinh ra đời tại miền Nam, cùng thời với “những tờ bạc Sài Gòn” nhưng hoàn toàn không biết rằng nó đã “làm trung gian cho bọn tham nhũng, thối nát, làm kẻ phục vụ đắc lực cho chiến tranh, làm sụp đổ mọi giá trị tinh thần, đạo đức của tuổi trẻ” ở nửa phần đất nước. Và vì vậy, tôi cũng không thấy “phấn khởi” hay “hồ hởi” gì (ráo trọi) khi nhìn những đồng tiền quen thuộc với cuộc đời mình đã bị bức tử – qua đêm!
Suốt thời thơ ấu, trừ vài ba ngày Tết, rất ít khi tôi được giữ “nguyên vẹn” một “tờ bạc Sài Gòn” mệnh giá một đồng. Mẹ hay bố tôi lúc nào cũng xé nhẹ nó ra làm đôi, và chỉ cho tôi một nửa. Nửa còn lại để dành cho ngày mai.
Đồng tiền 50 xu, năm cắc, in hình ông Ngô Đình Diệm, phát hành năm 1960
Tờ một đồng, phát hành năm 1955
Tôi làm gì được với nửa tờ giấy bạc một đồng, hay năm cắc, ở Sài Gòn – vào năm 1960 – khi mới vừa biết sài tiền?
Năm cắc đủ mua đá nhận. Đá bào nhận cứng trong một cái ly nhựa, rồi thổ ra trông như hình cái oản – hai đầu xịt hai loại xi rô xanh đỏ, lạnh ngắt, ngọt lịm và thơm ngát – để tôi và đứa bạn chuyền nhau mút lấy mút để mãi cho đến khi xi rô bạc hết cả mầu mới ngừng tay, lễ phép xin thêm:
– Cho con thêm chút xi rô nữa được không?
– Được chớ sao không. Bữa nào tụi bay cũng vậy mà còn làm bộ hỏi!
Năm cắc đủ cho một chén bò viên, dù chỉ được một viên thôi nhưng khi nắp thùng nước lèo mở ra là không gian (của cả Sài Gòn) bỗng ngạt ngào hương vị. Chút nước thánh đó – sau khi đã nhai thiệt chậm miếng thịt pha gân vừa ròn, vừa ngậy – hoà nhẹ với chút xíu tương đỏ, tương đen, cùng ớt xa tế ngọt ngọt cay cay có thể khiến cho đứa bé xuýt xoa mãi cho đến… lúc cuối đời.
Năm cắc cũng đủ làm cho chú Chệt vội vã thắng xe, mở ngay bình móp, lấy miếng kem – xắn một phần vuông vắn, cắm phập vào que tre – rồi trịnh trọng trao hàng với nụ cười tươi tắn. Cắn một miếng ngập răng, đậu xanh ngọt lạnh thấm dần qua lưỡi, rồi tan từ từ… suốt cả thời thơ ấu.
Năm cắc là giá của nửa ổ bánh mì tai heo, nửa má xoài tượng hay một xâu tầm ruột ướp nước đường, một cuốn bò bía, một trái bắp vườn, một ly đậu xanh đậu đỏ bánh lọt, một dĩa gỏi đu đủ bò khô, một khúc mía hấp, năm cái bánh bò nước dừa xanh đỏ, mười viên cái bi ròn ròn cái bi ngon ngon nho nhỏ…
Một một đồng thì (Trời ơi!) đó là cả một trời, và một thời, hạnh phúc muôn mầu!
Một đồng mua được hai quả bóng bay. Chiều Sài Gòn mà không có bong bóng bay (cầm tay) để tung tăng e sẽ là một buổi chiều… tẻ nhạt. Những chùm bóng đủ mầu sẽ rực rỡ hơn khi phố mới lên đèn và sẽ rực rỡ mãi trong trong ký ức của một kẻ tha hương, dù tóc đã điểm sương.
Còn hai đồng là nguyên một tô cháo huyết có thêm đĩa dà trá quẩy ròn rụm đi kèm. Hai đồng là một tô mì xắt xíu với cái bánh tôm vàng ươm bên trên, và nửa cọng rau xà lách tươi xanh bên dưới. Tờ giấy bạc với mệnh giá quá lớn lao và rất hiếm hoi này, không ít lúc, đã khiến cho tuổi thơ của tôi vô cùng phân vân và bối rối!
Tờ bạc hai đồng, phát hành năm 1955
Và trong cái lúc mà tôi còn đang suy tính, lưỡng lự, cân nhắc giữa bốn cái kem đậu xanh năm cắc, bốn cuốn bò bía, bốn ly nước mía, hay một tô hủ tíu xắt xíu thịt bằm béo ngậy (cùng) giá hai đồng thì ở bên kia chiến tuyến người ta đã quyết định cho ra đời Mặt trận Giải phóng Miền Nam – vào ngày 20 tháng 12 năm 1960.
Hệ quả thấy được, vào mười lăm năm sau – vẫn theo báo Sài Gòn Giải, phóng số thượng dẫn:
“Miền Nam đã có một nền tiền tệ mới, khai sinh từ sự độc lập toàn vẹn của xứ sở, nhân dân thành phố Hồ Chí Minh đã nâng niu từng tờ bạc của Ngân hàng Việt Nam với một niềm hãnh diện chưa từng thấy sau bao nhiêu thế kỷ mất nước phải ép mình sống với đồng bạc của ngoại bang.”
Niềm hãnh diện được nâng niu từng tờ bạc mới (nếu có) cũng nhỏ dần sau từng đợt đổi tiền. Rồi với thời gian những tờ bạc này đã từ từ biến thành… giấy lộn – như tường thuật của nhà báo Bạch Nga, đọc được trên Vietnamnet hôm 21 tháng 5 năm 2012:
“Trong khi ngồi đợi xe ở trạm trung chuyển xe bus Long Biên, tôi được dịp chứng kiến cảnh một bà lão ăn xin chê tiền của khách.
‘Cô tính thế nào chứ 2 nghìn bây giờ chả đủ mua mớ rau, lần sau đã mất công cho thì cho ‘tử tế’ nhá!’
Câu nói của bà lão ăn xin khiến nhiều người phải sốc…
Chị Hương (Cầu Giấy – Hà Nội) chia sẻ câu chuyện có thật mà như đùa: ‘Nói thật, có lần gặp hai chị em nhà này đi ăn xin, thương tâm quá tôi liền rút ví ra đưa cho chúng 3 nghìn lẻ. Ngay lập tức, nó gọi tôi lại, giơ tờ 5 nghìn đồng lên trước mặt tôi bảo: cho chị thêm 2 nghìn cho đủ mua mớ rau nhé.”
Và đó là chuyện xẩy ra năm trước. Năm nay – sau khi dự phiên họp ngày 14 tháng 5 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, sau khi nghe các báo cáo của Chính phủ và Ủy ban Kinh tế, Ủy ban Tài chính về ngân sách những tháng đầu năm 2013 – Phó Chủ tịch Nước Nguyễn Thị Doan bỗng (chợt) nhận ra rằng: “Tình hình kinh tế gay go lắm rồi!”
Ủa, “gay go” thiệt sao?
Mà “gay go” tới cỡ nào lận?
Ông Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, người đã từng lạc quan tuyên bố “năm 2015 sẽ có một Vinashin mới” nay đã bắt đầu đổi giọng: “Tình hình doanh nghiệp bi đát, tôi nghĩ có tới 100.000 doanh nghiệp chết chứ không phải chỉ mấy chục nghìn, tỉ lệ doanh nghiệp lỗ có thể còn hơn 65%.” Và đã đến nước này thì ông phó trưởng Ban Kinh tế Trung ương,Nguyễn Xuân Cường, cũng đành phải (xuôi xị) nói theo thôi: “Tình hình đúng là hết sức đáng lo ngại.”
Điều lo ngại nhất là bó rau muống sẽ không ngừng ở giá năm ngàn đồng bạc. Dù với số tiền này – vào năm 1960 – đủ để mua hai ngàn tô phở gánh, hay hai ngàn năm trăm tô mì xe, hoặc mười ngàn chiếc bong bóng đủ mầu.
Lão bà nghỉ chợ bần thần
Đem tiền[Cụ Hồ] ra đếm mấy lần chửa xong
Xếp riêng rồi lại xếp chung
Miệng thời lẩm bẩm mà … (không rõ nhời) !
Bù lại, vẫn theo lời của bà Phó Chủ Tịch Nước Nguyễn Thị Doan, là mọi người được sống với “Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân… khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản.”
Cái giá của “dân chủ” (cũng như Độc lập – Tự do – Hạnh phúc) của nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, rõ ràng, hơi mắc. Dân Việt, tội thay, không những đã hớ mà còn mua nhầm đồ giả và đồ đểu nữa mới chết (mẹ) chớ!
© Tưởng Năng Tiến
Posted in Người Việt - Nước Việt, Tưởng Năng Tiến, Đời sống quanh ta | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 20, 2013
Được tổ chức từ 11 giờ sáng thứ Sáu ngày 27/9/2013 tại công viên đối diện với Trụ sở Liên Hiệp Quốc
CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA NEW YORK
Về cuộc biểu tình chống Nguyễn Tấn Dũng ngày 27-9-2013 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc, New York
Ngày 12 tháng 9, 2013, New York.
Để phản đối đảng cộng sản tự phong cho mình độc quyền cai trị Việt nam, bóp nghẹt nhân quyền, tước bỏ các quyền tự do căn bản của người dân, cụ thể gần đây nhất là ngày 4-9-2013, công an và quân đội csVN đàn áp đẫm máu tín đồ Thiên Chúa Giáo tại giáo xứ Mỹ Yên tỉnh Nghệ an; sách nhiễu các nhóm trẻ chuyển bản phản đối điều 258 bộ luật hình sự của csVN đến một số tòa đại sứ ngoại quốc tại Hà nội và văn phông đại điện LHQ bên ngoài Việt nam; cho công an giả dạng côn đồ dùng vũ lực tấn công các thanh niên phân phát bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền của Liên Hiệp quốc, tiếp tục giam giữ và quản chế hàng trăm tù nhân lương tâm phản đối sự thống trị độc tài và sắt máu của đảng csVN;
Nhân dịp Nguyễn Tấn Dũng, Ủy viên Bộ Chính trị đảng csVN, Thủ Tướng nước CHXHCNVN đến thành phố New York tham dự khóa họp Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc, một cuộc biểu tình phản đối sẽ được tổ chức:
Thời gian:
Từ 11 giờ sáng đến 3 giờ chiều ngày Thứ Sáu 27-9-2013.
Trong dịp này, sẽ có cuộc họp báo vào lúc 2 giờ 30 chiều.
Địa điểm:
Tại công viên đối diện với Trụ sở Liên Hiệp Quốc,
góc đường 47th Street và 1st Ave, New York, NY 10017.
THÀNH PHẦN BAN TỔ CHỨC:
Trưởng Ban: LS Nguyễn Thanh Phong Chủ tịch CĐNVQG New York,
Cố Vấn và Hỗ trợ: Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Liên Bang Hoa Kỳ.
Đồng Trưởng Ban Tổ Chức:
– Ô. Đoàn Hữu Định, Chủ tịch CĐNVQG Washington DC, MD & VA.
– Ô. Lưu Văn Tươi, Chủ tịch CĐNVQG Florida.
– Ô. Cao Xuân Khải, Chủ tịch CĐNVQG New Hampshire.
– Ô. Nguyễn Thanh Bình, Chủ tịch CĐNVQG Massachusetts.
– Ô. Trần Văn Giỏi, Chủ tịch CĐNVQG Connecticut.
– Ô. Trần Quán Niệm, Chủ tịch CĐNVQG Nam New Jersey.
– DS Nguyễn Đức Nhiệm, Chủ tịch CĐNVQG Pennsylvania.
– Ô. Vũ Trực, Chủ tịch CĐNVQG Philadelphia.
Điều hợp tổng quát: Ông Nguyễn Văn Tánh, Cố vấn thường vụ CĐNVQG New York
Phó Ban Tổ Chức: Bà Tara Thu Nguyễn, Phó Chủ tịch Ngoại vụ CĐNVQG New York,
Ban tổ chức trân trọng kính mời toàn thể quý đồng hương đến tham gia cuộc biểu tình nói trên để gióng lên tiếng nói chung cho sự thật và công lý, tố cáo đảng cộng sản Việt Nam hiện đang đàn áp người dân tại Việt nam và hỗ trợ cuộc đấu tranh chống lại cương quyền ở trong nước.
Trân trọng,
Thay mặt Ban Tổ Chức
Chủ tịch Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia New York
Ls Nguyễn Thanh Phong
Mọi chi tiết liên quan đến việc tổ chức, xin vui lòng liên lạc với quý vị sau đây:
– Ô.Nguyễn Văn Tánh: Điều hợp Tổng Quát. ĐT (917) 214-6455. Email: Tanhnguyen1947@yahoo.com
– Bà Tara Thu Nguyễn: Phó Ban Tổ Chức. ĐT (347) 545-2882. Email: tarathu@gmail.com
– Ô.Trần Thinh: Tổng Thư Ký CĐNVQG New York. ĐT (347) 272-9508. Email: thinh.tran61@yahoo.com
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: biêu tình, nguyễn tấn dũng | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 19, 2013
Chu Tất Tiến
September 14, 2013
Võ Sĩ Mỹ Gốc Việt Lê Cung Hạ Võ Sĩ Na Shun Của Trung Cộng
Từ xưa cho tới nay, đại đa số dân “sồn sồn” đều thích xem phim chưởng với những kiếm sĩ, võ sĩ Trung Hoa bay lượn như chim, tung hoành ngang dọc, phóng lên ngọn cây cao tít, múa kiếm trên những cành tre ẻo lả, và đánh “chưởng” vù vù. Giới trẻ ham võ nghệ cũng mê mải với chưởng pháp của người Tầu, và hăng say luyện tập võ nghệ cũng vì ảnh hưởng phim võ thuật Đài Loan hay Trung Hoa Lục Địa.
Mọi người mê say phim chưởng nên quên mất rằng, những kiếm sĩ, võ sĩ ấy, ngày xưa sang Việt Nam bị đánh tơi bời hoa lá, trận nào trận ấy kinh hoàng, đến Thái Tử Thoát Hoan, từng chỉ huy một đạo quân vô địch thiên hạ mà phải chui trong ống đồng, chạy thục mạng về nước. Có người muốn bênh vực võ sĩ Tầu nên nói là tại quân Nhà Thanh, quân Tống, quân Nguyên, Mông Cổ bị trúng gió An Nam nên thua trận, chứ không phải vì võ sĩ ta giởi cung kiếm.
Họ đã quên những trận Liễu Thăng bị chém rơi đầu ở ải Chi Lăng, Mộc Thạch bị tướng sĩ An Nam rượt chạy đến chết, rồi các trận công phá thành, sau khi binh sĩ tràn lên, thì tướng tá đánh nhầu, ai giỏi người ấy thắng. Những anh hùng Yết Kiêu, Dã Tượng là những hung thần sông, rạch mà kẻ địch cứ nghe tên là hoảng hốt. Phạm Ngũ Lão, người bị dáo đâm vào đùi mà ngồi tỉnh bơ, cũng là một tên tuổi kinh hãi cho giặc Tầu.
Những danh tướng đời Trần như Trần Quốc Toản, Trần Nguyên Hãn, đời Quang Trung như Đô Đốc Bùi Thị Xuân, hai tay hai kiếm đánh Nam dẹp Bắc như chỗ không người. Ngay cả Hai bà Trưng, Bà Triệu, từ hồi Âu Châu còn ăn lông ở lỗ, đã xung phong, giết không biết bao nhiêu danh tướng của Tầu. Các trận như thế, thì không có phim chưởng nào chiếu lại. Làm cho nhiều người An Nam ta lúc nào cũng mặc cảm: “Võ Ta thua Võ Tầu!”
Bây giờ, thực tế lại chứng minh người Việt ta đánh võ hay hơn Tầu, qua sự kiện Võ Sĩ Lê Cung ở San Jose lại một lần nữa dành ngôi vị vô địch Thế giới về “Kick Boxing” hay “Mixed Martial Arts”, nghĩa là phối hợp vừa đánh “bốc” với “đá” và “vật”, dùng tất cả mọi chiêu, miễn sao thắng được thì thôi. Loại đánh này mới gay cấn, dữ dằn hơn “bốc” vì “bốc” chỉ có đấm, không có đá; lại ác liệt hơn “Kick Boxing” cổ điển vì thêm “vật” và “đè.”
Lê Cung sinh năm 1972, đến nay đã giành được 17 trận thắng quốc tế, không thua trận nào, trong đó có 12 trận đã hạ địch thủ “KO” nghĩa là “knock out” làm địch thủ lăn xuống, không dậy được. Anh đã 3 lần Vô Địch Thế Giới về hạng Trung, không kể những lần Vô địch hạng Nhẹ.
Trận gần đây nhất và độc đáo nhất là anh đại diện đội Hoa Kỳ đấu với đội Trung Hoa, đại diện là Võ Sĩ Na Sun, người nhiều lần thắng giải vô địch ở nơi khác.
Trong trận đấu với Na Shun, những người mê phim chưởng đã đinh ninh Lê Cung sẽ thua vì làm sao mà võ sĩ Việt hạ được võ sĩ Tầu! Thắng các đối thủ quốc gia khác thì dễ, chứ thắng Tầu là cả một vấn đề, nhất là Na Shun lại cao hơn Lê Cung rất nhiều.
Ngay hiệp đầu tiên, chỉ trong vòng một phút, sau khi đánh dứ với nhau vài đòn, đá qua đá lại, thử bắp thịt xem ai rắn chắc hơn ai, Lê Cung đã bất ngờ ôm lấy hông địch thủ, rùn người xuống, vất ngược địch thủ bay qua đầu mình, Na Shun ngã dập ra sau lưng của Lê Cung, choáng váng. (Đòn này trông hơi giống đòn Ura Nage của Nhu đạo.) Sau khi Na Sun lập cập đứng dậy, mới giao đòn, lại bị Lê Cung đè gập chân quỵ xuống góc đài. Chừng 30 giây sau khi gượng dậy, Lê Cung áp dụng một đòn hơi giống như Utsuri Goshi của Nhu Đạo, hai tay ôm bụng đối phương, vật ngã ngang sang một bên. Đợi cho Na Shun đứng dậy, lấy hơi xong, đá dứ vài cú, đấm dứ vài lần, Lê Cung lại dùng lừa thế, nhập nội, áp dụng đòn đầu tiên (Ura Nage) quật Na Shun lộn vòng qua đầu mình lần nữa. Qua 3 lần quật được một địch thủ cao lớn hơn mình, có lẽ Lê Cung thấy không cần đứng tấn vững như trước nên khoảng nửa phút sau, anh bất ngờ bị Na Shun đẩy mất đà, loạng choạng ngã vào góc đài. Lúc đó, cũng vừa hết hiệp một.
Sang hiệp hai, Na Shun có vẻ đã gờm Lê Cung nên chỉ có đá ngang được vài cái, còn lại là thủ thế ở góc đài, hoặc ôm Lê Cung để nhờ trọng tài gỡ ra. Lê Cung chỉ chờ có thế là xông tới, lần đầu tiên vật Na Shun ngã ngay tại góc, lần thứ hai vật anh ta vất vào giây. Na Shu đã tỏ vẻ lúng túng thấy rõ, cố tình ôm lấy vai Lê Cung để tránh đòn, thì lại bị Lê Cung xoay lưng vào bụng địch thủ, áp dụng đòn chân, tương tự như Uchi Mata, đánh chân mình vào bắp chân trong địch thủ cho bung chân lên. May cho Na Shun, là một võ sĩ danh tiếng, nên dù cho bị bung chân phải lên, cũng cố đứng vững bằng chân trái. Dầu sao, đòn đánh vào chân này cũng làm cho Na Shun mất bình tĩnh, anh ta chỉ dám đứng ngay tại góc, giơ chân ra trước huơ huơ, cản không cho Lê Cung tiến vào. Vì không nhập nội được nữa, Lê Cung bực bội giơ hai tay lên trời, khiếu nại với trọng tài. Ông này ra hiệu cho Na Shun rời khỏi góc đài để tiếp cận với Lê Cung. Vừa mới bước ra, Na Shun bị Lê Cung đá cú vòng cầu, ngã ngay trở lại vào góc. Mới đứng dậy được, và trả đòn tay chừng một hai cú, lại bị Lê Cung dọng đầu gối trái vào mặt, Na Shun không còn tự chủ được nữa, phải lùi vào góc đài thủ thế nữa.
Hiệp thứ ba, mới 30 giây đầu, Lê Cung đã ôm bụng đối phương quật ngã sang một bên. Na Shun chưa tỉnh hồn, bị Lê Cung bồi thêm một cú đá vất bàn chân lên cổ, đau điếng. Từ đó, võ sĩ Trung Hoa này, có lẽ thấy mình không phải là địch thủ của anh võ sĩ Việt Nam nữa, nên càng lúc càng giơ thân ra chịu đòn. Khi bị Lê Cung ném ngược ra sau đầu lần thứ ba, Na Shun tỏ ra mất thăng bằng, đi đứng lạng quạng, bị Lê Cung tặng thêm vài cú đấm cả trăm “pao” vào mặt, anh ta phải xin nghỉ, đứng vào góc đài, quay lưng lại đối thủ, hai tay cầm lấy hai sợi giây chăng bao quanh võ đài, cúi đầu xuống thở một lúc. Với tinh thần võ sĩ đạo, Lê Cung đứng chờ cho Na Shun thở dốc xong, thì mới tiến tới. Để chấm dứt cuộc đấu giữa Mèo và Chuột, Lê Cung bất ngờ bay lên, hai chân phóng thẳng tới, kẹp ngang đối thủ, chân phải phía sau, chân trái phía trước như cái kéo, quật đối thủ ngã ra sau giống như đòn Kani Hashami của Nhu Đạo. Lúc này Na Shun chỉ còn chịu trận, không thủ được nữa, cố đứng dậy để Lê Cung bay lên kẹp tiếp lần thứ hai, rồi đầu hàng.
Khi được trọng tài thông báo ý định chấm dứt cuộc đấu với phần thắng về Lê Cung, anh đã nhẩy ngược lên, hai tay giơ lên trời, phấn khích, nhưng không quên vội quỳ xuống, làm dấu Thánh Giá, cám ơn Chúa, sau đó, thì hai người săn sóc viên cũng nhẩy vào và cùng quỳ cúi đầu với Lê Cung, người thắng trận trong khiêm cung, lúc nào cũng biết tạ ơn Thượng Đế.
Xem qua nhiều trận đấu của Lê Cung, người xem nhận xét thấy Lê Cung đã phối hợp nhiều khía cạnh độc đáo của võ thuật để hạ địch thủ. Ngón đòn chân của Lê Cung với thế đạp vào bụng, hay đá vòng cầu vào cổ địch thủ làm cho đối phương khiếp hãi. Có trận anh chỉ dùng có một cú đá vòng cầu này làm cho đối thủ từ từ gục xuống như thân chuối bị đốn. Không cổ người nào chịu nổi sức mạnh và sự chính xác của bàn chân này. Ngón đòn chân thứ hai là kẹp ngang hông địch thủ như chiếc kéo, hai chân xéo nhau, một chân kẹp trước, một chân kẹp sau, rồi bẻ theo chiều thuận bình thường của đôi chân, là đối thủ ngã bật ngửa ra sau, cái lưng muốn gẫy đôi, giống như đòn Kani Hashami của Nhu đạo. Đòn chân thứ ba anh hay dùng là đá móc chân địch thủ, mục đích làm cho bắp chuối kẻ địch bị đau, đứng không vững. Đối thủ nào yếu bàn tọa, thì lập tức ngã nhào về phía trước, có thể lãnh luôn một cú đầu gối vào mặt. Một đòn nữa là quay lưng mình lại áp vào bụng địch thủ, dùng chân phải đánh vào bắp chân trong địch thủ cho địch thủ bốc lên cao.
Đòn tay của Lê Cung cũng như một cái búa dáng vào mặt địch thủ hai ba cái là địch thủ không còn biết mình đang đứng hay ngồi nữa. Nếu xem Lê Cung tập luyện, mới biết những bắp thịt tay của anh như búa sắt cả trăm “pao”. Nhưng thế mà anh hay dùng để hạ đo ván đối phương là đòn vật, vật đối phương lộn qua đầu mình về phía sau (như Ura Nage của Nhu Đạo) hoặc ôm bụng đối phương vật ngã ngang sang một bên, (Utsuri Goshi), giật chân địch thủ hỏng lên (Sukui Nage).
Bao tiếng hô “Việt Nam! Việt Nam!” đã làm cho không khí võ đài sôi động. Nhiều báo chí Mỹ đã viết hàng tựa về anh như “Viet-American Wins Again!”, hay “Viet-American Champion!” Cả chục tờ báo võ thuật quốc tế in hình anh ngay trang đầu. Hàng chữ “Cung Le” đem lại vinh dự lớn cho Việt Nam. Hiện nay, một hãng phim lớn đang bàn thảo với anh để làm một cuốn phim về võ thuật, trong đó, anh đóng vai chính.
CHU TẤT TIẾN
Cung Le (Vietnamese: Lê Cung; born May 25, 1972) is an American mixed martial artist, actor, and former Sanshou kickboxer currently competing as a Middleweight in the Ultimate Fighting Championship, holding a record of 2-1 with the organization. In Sanshou (Sanda), he is a formerInternational Kickboxing Federation Light Heavyweight World Champion, having a professional Sanshou record of 16-0 before moving to mixed martial arts (Le also held an undefeated kickboxing record of 17-0). He defeated Frank Shamrock to become the second Strikeforce Middleweight Championbefore vacating the title to further pursue his acting career. Le is perhaps best known in mixed martial arts for competing in Strikeforce, holding a record of 7-1 with the organization before it’s demise. In mixed martial arts, 8 of his 9 wins have come by way of knockout.
Le was born in Saigon, South Vietnam. In 1975, three days before the Fall of Saigon, Cung Le and his mother Anne left Vietnam by helicopter under heavy gunfire. He ended up in San Jose, California, where early discrimination and bullying inspired him to learnmartial arts. His mother enrolled him in Taekwondo classes at the age of 10. Le has disciplines in a variety of martial arts like kuntao, sambo, and was undefeated as a professional kickboxer with a record of 17 wins and 0 losses. He is a three time world champion in kickboxing and also coaches his own team, which is now 11–0 in team competition.
Le began wrestling competitively at age 14 after being inspired by Sylvester Stallone´s Rocky and earned All-American Honors in his junior year of high school. He went on to wrestle for West Valley College in Saratoga, CA and won the California Junior College State Championship in the 158 lb weight class in 1990.
Le is undefeated in his Sanda career (17–0). He has won three US Open International Martial Arts Championships (1994, 1995, 1996). In 1998 he won the Shidokan tournament championship. He has also won 4 US National Championships (Orlando, Florida 1994, Dallas, TX, 1995, Baltimore, MD, 1997). He earned three bronze medals in his amateur Sanshou world competition compiling an overall amateur record of 18–3. He has been a three-time captain of the United States teams that competed and was the U.S. team captain at the World Wushu Championships in 1997 (Italy) and 1999 (Hong Kong). On December 15, 2001 he defeated Shonie Carter by unanimous decision in San Jose, California to win the IKF International Kickboxing Federation Pro Light Heavyweight Sanda World Title. In May 2003, Le entered into K-1 competitions where he garnered a 3–0 career record, including 1 knockout.
Le made his mixed martial arts debut at Strikeforce: Shamrock vs. Gracie on March 10, 2006, at the HP Pavilion at San Jose, knocking out kickboxing rival Mike Altman at 3:51 of the first round. Le first met Altman in San Jose, 1999 in a kickboxing bout where he defeated Altman via a body shot in the third round. Three months later he faced KOTC veteran Brian Warren, knocking him out at 4:19 of the first round. Le had also faced Warren in a K-1 Sanshou bout where he won by decision. At Strikeforce: Triple Threat on December 8, 2006, Le defeated UFC veteran Jason Von Fluein 0:43 of round 1 when the fight had to be stopped due to a cut from a kick strike. Le went on to fight Tony Fryklund who had just suffered a spectacular loss to Anderson Silva. Like Silva, Le beat Fryklund via TKO due to strikes late in the third round. Soon after Le fought Sammy Morgan at Strikeforce: Four Men Enter, One Man Survives where he won the bout via TKO.
On March 29, 2008, Le defeated a long time MMA veteran Frank Shamrock in a fight co-promoted by Strikeforce and EliteXC at the HP Pavilion in San Jose. Le won via TKO when Frank Shamrocks’ right arm was broken after a series of kicks (ulna broken), making him the new Strikeforce Middleweight champion.On September 17, 2009, Strikeforce CEO Scott Coker announced that Le had relinquished his belt after securing a major motion picture deal.
After 21 months since his last fight Le returned to Strikeforce to face Scott Smith at Strikeforce: Evolution on December 19, 2009. Le suffered his first MMA defeat, losing via TKO at 3:25 of round 3. After the match, Le expressed interest in an immediate rematch with Smith. His wish was granted on June 26, Strikeforce: Fedor vs. Werdum in which Le defeated Smith via TKO into the second round to avenge his only MMA loss at the time.
Le has said that it’s basically the UFC or bust for him at this point in his fighting career. “I know for a fact that if I do fight again, it’s going to be in the UFC. I’ve never fought in the UFC, but I would love to fight in the UFC. But right now because of my contract with Showtime and Stikeforce, hopefully things can work out because there is a show in San Jose that Cain Velasquez is the main event. I would love to fight in San Jose for the UFC ….” said Le.
Le was briefly linked to a matchup with Vitor Belfort on November 19, 2011 at UFC 139. However, Belfort was removed from the bout and replaced by former Pride FC Middleweight ChampionWanderlei Silva. Le managed to confuse Silva with his unorthodox kicks, and landed a spinning backfist that dropped Silva. During the second round, Silva managed to shake Le with huge punches and knees that completely broke Le’s nose. Le was stunned, bloody and fell to the ground, and the fight was stopped by the referee. Afterwards in the press conference, Dana White commented that it was a good stoppage and that Cung was taken to the hospital.
Le was scheduled to face former UFC Middleweight Champion Rich Franklin on July 7, 2012 at UFC 148. However, due to an injury to headliner Vitor Belfort, Franklin instead faced Wanderlei Silva in a 190 lb catchweight rematch on June 23, 2012 at UFC 147. Le instead faced former title contender Patrick Côté. He earned his first UFC win via unanimous decision (30-27, 30-27, 30-27).
Le faced Rich Franklin in the main event on November 10, 2012 at UFC: Macao. Cung Le won the fight via KO with a powerful hook punch at Franklin’s head at 2:17 in the first round.
Le co-starred in the live-action Tekken film, based upon the popular martial arts fighting game, as Marshall Law, released November 5, 2009 for the American film market. Le had supporting roles in the science fiction film Pandorum with Dennis Quaid and Ben Foster, and Fighting, released in 2009 alongside Channing Tatum. He also starred in a Hong Kong martial art film Bodyguards and Assassins, which was released on December 18, 2009; his film was the first time he worked with and had a fight scene with Hong Kong martial arts superstar Donnie Yen.
He also appeared in a Vietnamese music show Paris By Night 99 – Tôi Là Người Việt Nam where he was interviewed by Nguyen Cao Ky Duyen; this show also marked one of the few times Le has spoken Vietnamese on camera.
Le had a lead role in the 2012 action film Dragon Eyes, costarring Jean-Claude Van Damme and produced by Joel Silver. The movie is based on the Akira Kurosawa classic Yojimbo and is “MMA-themed”. Also in 2012, Le played Bronze Lion in The Man with the Iron Fists, a film directed by RZA.
He recently starred in the explosive action movie Certain Justice, a film directed by Giorgio Serafini and co directed and written by James Coyne. In this fast paced, action revenge tale, he stars alongside Dolph Lundgren, Vinnie Jones, Gianni Capaldi and Briana Evigan.
From Wikipedia, the free encyclopedia
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: Võ Sĩ Lê Cung | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 18, 2013
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: dan chu, nhân quyền, pháp luật | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 15, 2013
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: pháp luật, Đặng Ngọc Viết | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 15, 2013
Cánh Cò, viết từ Việt Nam
2013-09-12
Tình trạng công an thuê mướn côn đồ để đối phó với dân oan trong các vụ như Văn Giang, Dương Nội cho phép người dân thấy rõ hơn phía sau những khẩu hiệu đẹp đẽ của cơ quan tuyên truyền vẫn còn lại những hình ảnh mà lịch sử còn rùng minh khi viết lại: cải cách ruộng đất.
Dựa theo mô hình “thổ địa cải cách” của Trung Quốc, Việt Nam sao chép nguyên văn vào cải cách ruộng đất và chịu sự cố vấn trực tiếp của cán bộ đến từ Trung Quốc.
Do thiếu cán bộ, lại bị cố vấn Trung Quốc thúc ép cần tiến hành nhanh chóng việc lấy đất đai để chia cho người dân, Đảng Lao động Việt Nam chấp nhận lôi kéo thêm bọn du hủ du thực, bần cố nông bổ xung vào lực lượng lùng bắt và đấu tố người dân. Lợi dụng cơ hội này, bọn khố rách áo ôm, vốn căm thù người có của ăn của để đã tận lực giết người để trả thù và luôn tiện cướp tài sản của những nạn nhân này.
Lúc ấy người dân không dùng từ côn đồ như ngày nay thay vào đó là nhóm từ “đội cải cách”. Nghe rất tao nhã và đầy tinh thần cách mạng. Bọn cải cách đi thành từng đoàn kéo nhau tới mỗi ngôi nhà bị gán ghép hai tiếng địa chủ. Cửa mở và người bị bắt, bị trói bị đấu tố và sau đó đa số bị hành hình.
Theo sau sau bọn côn đồ “cải cách” này là những cán bộ nòng cốt tuy làm ra vẻ không dính gì tới sự bức xúc của “nhân dân” nhưng nhất cử nhất động của bọn “bần cố nông” ấy đều được chỉ đạo, dẫn dắt bởi cán bộ cốt cán đã được đào tạo bài bản có người còn dược gửi sang tận Trung Quốc học tập phong trào “thổ địa cải cách” của nước anh em này.
Sau cuộc giết chóc đẫm máu ấy, Bộ chính trị tự kiểm điểm nhưng người chết cũng không làm sao sống lại được. Cán bộ hoán chuyển đi chỗ này chỗ khác, vẫn thăng quan tiến chức và bọn côn đồ bị lợi dụng làm cách mạng trở về với gốc gác của chúng, mèo lại hoàn mèo.
Có người tưởng sau kinh nghiệm máu xương đó chính quyền sẽ không bao giờ sử dụng bọn người đầu trâu mặt ngựa này cho dù rơi vào bất cứ hoàn cảnh nào đi chăng nữa. Tuy nhiên, lịch sử lập lại. Kể từ vụ tranh chấp đất đai của giáo xứ Thái Hà, một nhóm từ mới xuất hiện mang tên “quần chúng tự phát” công khai vào nhà thờ đi thẳng lên cung thánh dí thuốc lá vào giáo dân, linh mục như chỗ không người…
Đám quần chúng đặc biệt ấy có mặt hầu như khắp những nơi có tranh chấp đất đai tại miền Bắc. Cho tới khi Dương Nội, Văn Giang chứng minh rằng “quần chúng tự phát” ấy là côn đồ từ Hải Phòng thuê xe về tới Hà Nội để bênh vực nhà nước hay các doanh nghiệp!
Cuộc chơi này không một tờ báo nào lên tiếng và công an tiếp tục thuê mướn côn đồ để xử lý những gì mà một nhân viên chính phủ không thể làm được trước mặt dân chúng.
Bài bản tránh ra mặt trực tiếp đàn áp đánh dập người dân để khỏi mang tiếng với thế giới nay không còn hiệu nghiệm trong thời đại iPhone. Côn đồ hiện nguyên hình và bị người dân quay video clip tung lên mạng để khắp thế giới nhìn vào. Từ câu chuyện những người đàn bà bịt mặt lén tấn công mẹ của một trong 14 thanh niên công giáo trong vụ xử phúc thẩm cho đến cũng những người đàn bà bịt mặt ấy ném đá vào công an tại Mỹ Yên để công an có cớ tấn công giáo dân tại đây đã làm bộ mặt công an Nghệ An lem luốc hơn lúc nào hết.
Côn đồ thì ném đá còn kẻ cầm viết thì sao?
Thay vì chấp nhận sự im lặng, truyền thông nhà nước lại mở hết công suất cho một chiến dịch không mấy lương thiện tiếp tục vu khống rằng chính người dân Mỹ Yên là tác nhân chống lại nhà nước, chế độ. Bọn người được thuê ném đá bị bỏ quên trong mọi bài báo và người dân không công giáo tại Nghệ An cùng nhiều nơi khác tiếp tục bơi trong hỏa mù của hệ thống loa phường nhà nước.
Sau khi Mỹ Yên nổ ra, báo chí ồ ạt đưa ra những bài viết một chiều, gán ghép và tạo dựng những tình tiết không thể kiểm chứng để đánh phá cộng đồng công giáo thuộc giáo phận Vinh.
Giống như câu chuyện của ông Lê Hiếu Đằng vẫn còn in hằn trên những trang mạng Internet. Khi bài viết của ông xuất hiện đòi hỏi thành lập một đảng đối trọng với Đảng Cộng sản Việt Nam thì ngay lập tức nhận được sự cổ vũ mạnh mẽ của những người yêu chuộng sự đổi mới trong chính trị bên cạnh đó là những kẻ ném đá ông bất kể lý luận hay sự tôn trọng tối thiểu của một người cầm bút.
Báo Nhân Dân của Đảng cảm thấy người trong hệ thống viết bài phản biện chưa đủ mạnh nên đã đăng bài của một tay bút Việt kiều mãi tận Texas với lời lẽ hằn học, chuyên chính cùng các mẩu lý luận quen thuộc của một kẻ suốt đời theo đảng. Dư luận nghi ngờ bút danh Amari TX vì nhiêu lý do, thứ nhất Amari là một cái tên có nguồn gốc Hy Lạp khá xa lạ với cách mà Việt Kiều chọn làm tên thứ hai cho mình. Hai nữa, Việt kiều Amari TX không thể thấm nhuần chính trị Việt Nam như một đảng viên đang công tác trong ngành tuyên huấn. Từ những chi tiết ấy, Amari TX vào một ngày đẹp trời đã bị phát hiện là kẻ giả danh, một loại côn đồ đội lốt Việt kiều để ném đá vào người bất đồng chính kiến.
Kẻ côn đồ cầm viết ấy bị trang blog Tâm Sự Y Giáo vạch ra chính là TS Hoàng Văn Lễ, Tổng biên tập Tạp chí Sổ tay xây dựng Đảng. Bài viết xuất hiện trên tờ Nhân Dân dưới cái tên Amari TX đích thật là của ông ta.
Nhà báo Phạm Chí Dũng còn liệt kê ra một loạt những cái tên mà TS Hoàng Văn Lễ tự nhân bản. ông Lễ là tác giả của các bài viết trên báo Sài Gòn Giải Phóng cũng chính là Mai Hoàng Kiên tức Trung Thành tức Tuyên Trần tức Tường Anh tức Trần Mai tức Hữu Đức tức Trọng Linh tức Khánh Sơn “ad libitum” trên các báo Đảng.
Nhân bản bài viết của mình lên cho thành nhiều người, nhiều ý kiến bất đồng là cách làm thiếu lương thiện của một người cầm viết đang khi bút chiến với người khác. Khi nhân bản lên thành nhiều người đương nhiên ngòi bút Hoàng Văn Lễ đã có đồng minh trên một luận cứ nào đó và như vậy cuộc tranh luận trở thành gian trá.
Ném đá dấu tay là câu tục ngữ dùng để chỉ trường hợp bất chính này.
Côn đồ ném đá giáo dân vì được thuê 5-7 trăm ngàn một ngày, còn TS Lễ ném đá ông Lê Hiếu Đằng thì được thuê bao nhiêu mà cam tâm làm điều sai trái như vậy?
Một nhà nước pháp quyền sẽ không thể chấp nhận cách đối phó hạ đẳng này của cán bộ các cấp đối với một bộ phận dân tộc. Những người giáo dân, những đảng viên bất đồng chính kiến ấy chỉ có thể thương lượng, đối thoại bằng những con người thật sự lo lắng cho số phận đất nước chứ không phải chăm chăm vào bóng tối của hai từ phản động để sẵn sàng cầm đá ném vào họ.
Đừng để viên đá nhà nước ném đi gây cho hòn chì nhân dân ném lại. Nhà nước không thể tự hạ mình xuống ngang hàng với thành phần bất hảo để lợi dụng chúng giải quyết một vấn đề có tính lịch sử. Kể cả khi sự việc được dẹp yên bằng sức mạnh thì cũng chẳng ai có thể vỗ tay khen ngợi cho chính sách ném đá dấu tay này.
*Bài viết trích từ trang blog Cánh Cò. Nội dung không phản ảnh quan điểm của RFA.
Posted in Người Việt - Nước Việt, Tác giả trong nước | Tagged: pháp luật, Đặng Ngọc Viết, Đoàn Văn Vươn | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 15, 2013
Lưu Nguyễn Đạt, TS, LS
September 14, 2013
I. Cộng Sản Đảo Ngược Công Lý, Hủy Diệt Công Bằng, Đạo Đức và Lẽ Phải
Công lý là một khái niệm chính trực bảo trọng và ứng dụng luật pháp, công bằng, đạo lý và lẽ phải. Công lý thuộc loại nhu cầu bẩm sinh, như những phản ứng tự nhiên, hợp lý, tương ứng. Công lý phát hiện qua tư cách đối tác hay xét xử một cách chính đáng, vô tư căn cứ vào những quy tắc dẫn thượng.
Tuy nhiên, Cộng Sản Việt Nam [CSVN] trong quá khứ và hiện tại luôn luôn nguỵ tạo luật pháp, đảo ngược công lý, hủy diệt công bằng, đạo đức và lẽ phải:
II. CSVN và Nhà Nước Pháp Quyền Xã hội Chủ Nghĩa (NNPQXHCN)
Trong bài lý luận “Nhà Nước Pháp Quyền Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam – Một Số Vấn Đề Lý Luận Và Thực Tiễn”,[1] GS. VS. Nguyễn Duy Quí nhận thức:
1. Nhà nước pháp quyền là giá trị phổ biến, là biểu hiện của một trình độ phát triển dân chủ… Trong nhận thức lý luận cũng như trong thực tiễn, có nhà nước pháp quyền tư sản và nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa.
2. Đối với Việt Nam, vấn đề xây dựng nhà nước pháp quyền đang được đặt ra như một tất yếu lịch sử và tất yếu khách quan
3. Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân ở nước ta là một nhà nước vừa phải thể hiện được các giá trị phổ biến của nhà nước pháp quyền đã được xác định trong lý luận và thực tiễn của một chế độ dân chủ hiện đại, vừa phải khẳng định được bản sắc, đặc điểm của riêng mình.
Vậy, căn cứ vào Hiến pháp nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam [1992, sửa đổi 2001], Điều 4 xác định rõ rệt:
Bất cứ ai, nếu minh mẫn, không thiên vị, đều phải thấy những bất cập, sai lầm do Điều 4 gây ra:
Hiến pháp Việt Nam, nền móng của luật pháp ở Việt Nam hiển nhiên nằm dưới Cương lĩnh và vòng kiềm toả của Đảng CSVN. Vậy, khi “Pháp Quyền” chỉ có nghĩa là “cai trị bằng luật”, dưới vòng kiểm soát của Đảng CSVN, thì:
[1] chế độ cộng sản của nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam chỉ cố tình tạo dựng một nền dân chủ nguỵ tạo hay “mạo danh dân chủ”;[2]
[2] và Nhà Nước Pháp Quyền Xã hội Chủ Nghĩa chỉ là một mạo nhận xảo trá của nguyên tắc “Rule of Law”,[3] mà Nhà nước CSVN tìm cách “nhái” theo, để bịt mắt lừa thiên hạ. Do đó, luật rừng của chế độ CSVN cũng chỉ là một hiện tượng mánh mung, giễu cợt công lý mà thôi.[4]
Thật vậy, thuật ngữ “Rule of Law” của hệ thống “dân chủ tư bản”[1] Anh Mỹ [chuyển địch sang Việt ngữ là “Pháp Trị” hay “Thượng Tôn Luật Pháp”][5] là một châm ngôn pháp lý[6] có tác dụng hướng dẫn như một nguyên tắc cai trị và xử lý để xác định rằng:
Ngắn gọn, chế độ Pháp trị chủ trương bất cứ ai, kể cả cấp lãnh đạo, người có quyền hành, và mọi công dân trong nước đều phải tôn trọng và thi hành luật pháp một cách đích thực, chính đáng.
Trong năm 1959, có tất cả 185 luật gia gồm thẩm phán, luật sư, giáo sư luật học, đã họp mặt tại New Delhi dưới danh xưng “International Commission of Jurists” [Ủy Ban Quốc tế Luật gia] để xác định những nguyên tắc chính của “Pháp trị”/Rule of Law như sau:
Để thực thi,
Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc định nghĩa Pháp Trị/Rule of Law như sau:
II. TẠM KẾT LUẬN
Muốn thực hiện một chính thể dân chủ nhân bản chân chính, tự do và thịnh vượng, giới lãnh đạo sáng suốt [hậu cộng sản] phải có can đảm vượt khỏi những bất cập, sai lầm, những tệ đoan dây chuyền của CSVN, và nhất là vứt bỏ những thủ đoạn mánh mung, xảo trá, để đủ chí khí công minh thực hiện một hệ thống tam quyền phân lập hiến định, bảo trọng dân quyền trên căn bản pháp trị chính trực, công bằng, đạo đức.
Nhờ đó, toàn dân mới tin tưởng vào thể chế tốt, hữu hiệu, để vững tâm nhập cuộc bảo vệ đất nước, xây dựng tương lai.
Trân trọng,
TS-LS Lưu Nguyễn Đạt
CHÚ THÍCH
[1] GS. VS. Nguyễn Duy Quí, “Nhà Nước Pháp Quyền Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam – Một Số Vấn Đề Lý Luận Và Thực Tiễn, TẠP CHÍ CỘNG SẢN SỐ 96 NĂM 2005
[2] imposture de démocracie/imposture démocratique
[3] The rule of law has been considered as one of the key dimensions that determine the quality and good governance of a country. Research, like the Worldwide Governance Indicators, defines the rule of law as: “the extent to which agents have confidence and abide by the rules of society, and in particular the quality of contract enforcement, the police and the courts, as well as the likelihood of crime or violence.” Based on this definition the Worldwide Governance Indicators project has developed aggregate measurements for the rule of law in more than 200 countries.
[4] A mockery of justice — A false, derisive, or impudent imitation: “The trial was a mockery of justice”.
[5] “Thượng Tôn Luật Pháp”/Supremacy of Law
[6] legal maxim
[7] presumption of innocence
[8] due process
[9] principle of governance
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: Lưu Nguyễn Đạt, pháp luật | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 14, 2013
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: pháp luật, Đặng Ngcc Viết | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 12, 2013
RFA Tiếng Việt – Kính Hòa, phóng viên RFA – 2013-09-11
Quán cà phê tại Hà Nội Cộng cà phê vẫn còn hoạt động dù đã xóa đi các hình ảnh nhà cầm quyền không thích. Báo Việt Nam vẫn tiếp tục chỉ trích quán cà phê này.
Đã hơn ba tuần lễ kể từ khi quán Cộng Cà Phê ở Hà Nội bị một số tờ báo của nhà nước tấn công, xem xét, trước khi Phòng an ninh chính trị của công an thủ đô “vào cuộc” điều tra. Câu chuyện làm ồn của một quán cà phê, có thể dẫn tới việc bị phạt vi cảnh cho lần nhắc nhở đầu tiên, đã nhanh chóng chìm vào không khí tội phạm chính trị khá nặng nề. Người đứng đầu ngành văn hóa thông tin Hà Nội nói rằng chính quyền sẽ quan tâm sát sao chuyện này vì nó đụng chạm đến chính trị và an ninh.
Hôm 9/9/2013 lại xuất hiện một bài báo trên Petro Times tiếp tục cuộc chiến chống Cà phê Cộng. Lần này bài báo lặp lại những chỉ trích chính trị lần trước kết hợp với việc phê bình một xe tải treo các khẩu hiệu chính trị của đảng cộng sản một cách không đàng hoàng.
Về phía chủ nhân của Cộng Cà Phê thì ngoài phát biểu của ca sĩ Linh Dung với báo Đất Việt, đến nay không có phản ứng gì, nhưng trên trang FB của chủ nhân đã xuất hiện một quyển thực đơn mới mà trong đó không còn hình bóng của Lenin nữa. Rồi hình như các hình ảnh nghịch ngợm được cho là không kính trọng các lãnh tụ cũng không còn nữa. Cộng Cà phê đã lùi một bước trước sự tấn công của nền chuyên chính Cộng sản.
Lý lẽ của bên tố cáo gồm hai phần. Thứ nhất là hình ảnh các lãnh tụ bị bôi bác. Theo họ thì hình ảnh của lãnh tụ phải được đặt ở nơi xứng dáng để tôn vinh, trong đó ngoài hai ông Mác và Lê Nin vẫn được treo ảnh ở nhiều nơi tại Việt Nam, lại còn có cả ông Mao Trạch Đông bên Trung quốc vốn có lúc bị bộ máy tuyên truyền Việt Nam gắn với nhãn hiệu bành trướng xâm lược và nhiều điều xấu xa khác.
Lý lẽ thứ hai là Cộng Cà Phê xem thường các tác phẩm của Lenin mà bên tố cáo cho là kho tàng của nhân loại.
Phản ứng trước cuộc tấn công nhắm vào Cộng Cà Phê này, nhiều khách hàng của quán cho là sự việc không có gì ầm ĩ.
Một nữ họa sĩ trẻ là khách hàng của quán nói, “Em thấy bình thường, khi vào quán thì có một không khí nhẹ nhàng, em không thấy có vấn đề gì về việc bài trí quán cả. Em có đọc một số bài báo và em thấy nó nực cười, chẳng có cơ sở nào để chỉ trích như vậy cả.”
Chiến dịch của ĐCS
Điều đáng ngạc nhiên là số đông giới trẻ thủ đô, dù lớn lên dưới mái trường xã hội chủ nghĩa như cô nữ họa sĩ kia, được cho học các kinh điển cách mạng từ tuổi thiếu nhi, cũng không thấy những châm biếm của quán cà phê Cộng là một cái gì đó nghiêm trọng. Họ xem những thông điệp châm biếm cái độc tôn cũ kỹ là chuyện vui nhộn bình thường, bình thường trong xã hội thông tin đa chiều ngày nay, bình thường với bao lý thuyết, tư tửởng của nhân loại mà người ta có thể tiếp cận hàng giờ hàng phút.
Vấn đề khá thú vị ở chổ là nếu sự bày trí của quán cà phê này đụng chạm tới an ninh và chính trị, thì tại sao hàng năm trời nó tồn tại mà không thấy ai nói gì? Blogger Uyên Vũ nói về sự việc này như sau:
Nó đã ra đời cả chuỗi quán như vậy tức là sự tồn tại của nó đã từ lâu rồi sở dĩ nó được chú ý trở lại là vì cũng có khi người ta muốn dùng chuyện này để mà khỏa lấp những vấn đề thời sự khác.
Không rõ là bộ máy tuyên huấn của đảng cộng sản Việt Nam muốn khỏa lấp chuyện gì đấy trong vô vàn chuyện xảy ra dưới quyền lãnh đạo của họ hiện nay hay không hay chỉ đơn giản là họ …không biết tới hay là…không hiểu ra!
Có thể so sánh chiến dịch này với các chiến dịch khác mang tính văn hóa tư tưởng trong thời gian qua. Chiến dịch tấn công quyển sách Trại súc vật được thực hiện hàng nửa năm trời sau khi quyển sách được ấn hành. Chiến dịch tấn công luận văn của nhà văn Nhã thuyên thì sau khi luận văn đã ra đời đến hai năm. Quyển sách Trại súc vật được nhiều người đọc hơn, nhiều người cũng biết đến nhà văn Nhã Thuyên là ai sau những chiến dịch ấy. Và Cộng Cà Phê dường như cũng đang đông khách hơn.
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo có lần nhận xét về công tác tuyên truyền của đảng cộng sản hiện nay rằng,“Đám tuyên truyền của đảng cộng sản đang vỡ trận.”
Mà ngay trong chiến dịch (nếu có thể gọi nó là chiến dịch) văn hóa tư tưởng này cũng không thấy phía tuyên án bàn gì đến cái tên của quán là Cộng Cà Phê. Cái tên Cộng đó cùng với hình ảnh nền là các vạch đỏ cùng ngôi sao vàng, rõ ràng là mang một ý nghĩa khác với dấu cộng trong toán học. Và dường như nó muốn tạo nên một thông điệp nhiều ẩn ý, Quán Cộng Cà Phê trong một đất nước cầm đầu bởi đảng Cộng sản.
Nhưng làm sao để tấn công mục tiêu ấy, đâu thể nhân danh chủ nghĩa cộng sản đế tấn công một cái tên mang hàm ý của chính chủ nghĩa ấy. Cuộc thập tự chinh của đảng cộng sản trong thế vỡ trận của công tác tuyên truyền như nhà thơ Trần Mạnh Hảo nói chống lại tên tuổi của Cộng Cà Phê sẽ có kết quả ra sao?
Posted in Người Việt - Nước Việt | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 12, 2013
Chiều qua 11/09/2013, một người đã xông vào trụ sở Ủy ban Nhân dân thành phố Thái Bình, bắn thẳng vào các cán bộ Trung tâm Phát triển Quỹ đất khiến một người chết và ba người khác trọng thương. Người nổ súng tên là Đặng Ngọc Viết đã tự sát sau đó. Báo chí trong nước cho biết, nguyên nhân là do bất đồng trong việc đền bù giải phóng mặt bằng. RFI Việt ngữ đã đặt câu hỏi với nhà báo tự do Phạm Chí Dũng ở Thành phố Hồ Chí Minh về sự kiện đang làm chấn động dư luận.
RFI : Xin chào nhà báo Phạm Chí Dũng. Đây có phải là lần đầu tiên người dân phản kháng bằng cách cố ý sát thương?
Xã hội Việt Nam vừa chứng nghiệm một bùng nổ cá nhân chưa từng có tiền lệ: lần đầu tiên người dân phản kháng chính quyền bằng hành vi sát thương có chủ đích.
Mười sáu năm sau “cơn sóng thần” 1997 chống tham nhũng ở Thái Bình, địa phương có tỉ lệ liệt sĩ thuộc loại cao nhất nước này lại phải trải nghiệm tâm thế “cùng tất biến”. Đặng Ngọc Viết đương nhiên sẽ bị nhà cầm quyền coi là “sát nhân máu lạnh” khi người dân này đã dùng súng colt bắn thẳng vào đầu các cán bộ đầu não của Trung tâm Phát triển Quỹ đất – một cơ quan trực thuộc Ủy ban nhân dân thành phố Thái Bình. Ít nhất hai nạn nhân đã tử vong.
Những xác nhận ban đầu cho thấy không có bất kỳ dấu hiệu tâm thần nào nơi hung thủ. Ngược lại, người gây án đã dường như chủ tâm tìm cho một mình sự kết thúc tương tự với các nạn nhân của anh ta.
Những tin tức ban đầu cũng xác nhận không có mối quan hệ tư thù nào giữa các nạn nhân với kẻ giết người. Vậy nguồn cơn còn lại thuộc về mối quan hệ nào?
Khác với vụ đánh bom tự sát xảy ra ở thị trấn Bạch Hạt Than, huyện Xảo Gia, tỉnh Vân Nam của Trung Quốc vào ngày 10/05/2012 khiến 4 người chết và 16 người bị thương mà báo chí Bắc Kinh không dám thừa nhận về nguồn cơn phẫn uất do bị thu hồi đất, giờ đây truyền thông Việt Nam đã đưa thông tin ban đầu về mối liên quan giữa hung thủ với vụ việc thu hồi và giải tỏa đất mà gia đình anh ta lại là một trường hợp rất thiếu may mắn trong số đó.
Nhưng bất hạnh bao trùm lên tất cả là “cùng tất biến” đã hóa thân thành logic từ mọi mâu thuẫn đến xung đột đất đai trong xã hội Việt Nam từ hai chục năm qua. Nếu từ năm 1995, vào lúc con sóng đầu cơ bất động sản đầu tiên thời mở cửa ồn ào cảnh sắc lợi nhuận và bắt đầu kéo theo bệnh dịch đền bù đất đai từ không thỏa đáng đến thảm cảnh bất công, dẫn tới hiện tượng những người dân phải mang can xăng đến trụ sở chính quyền địa phương đe dọa tự thiêu… thì từ năm 2000 đến nay, hình ảnh tuẫn tiết đó đã xảy ra không ít lần, không ít nơi, bùng cháy những cái chết theo đúng nghĩa đen.
RFI : Thưa anh, nguyên nhân có phải từ thái độ vô cảm của chính quyền ?
Tôi cho đó là nguyên nhân chính. Song trái ngược với hậu quả khốc hại của dân oan, các nhóm lợi ích bất động sản và nhóm thân hữu chính trị vẫn chìm sâu trong vũng lầy của những từ ngữ lóng lánh nghĩa bóng. Mọi thông tin về những câu chuyện tang thương của dân mất đất luôn bị các cấp chính quyền tìm cách bưng bít.
Cho đến năm 2009, số đại gia địa ốc đã tăng vọt ở Việt Nam, rất đồng cảm với những gì đã hiện hình ở quốc gia có đường biên giới chung hòa mang tên “Mười sáu chữ vàng”.
Trước khi nổ ra cơn “cùng tất biến” của Đặng Ngọc Viết ở Thái Bình, các cơ quan chính quyền luôn giao đãi bằng khẩu ngữ “là bạn của dân” đã có quá đủ thời gian để rút ra một bài học đắt đỏ từ câu chuyện Cống Rộc, Tiên Lãng, Hải Phòng, nơi mà một con người được xem là viết hoa như Đoàn Văn Vươn cùng gia đình đã làm nên dấu ấn phản kháng đầu tiên bằng vũ khí sát thương đối với lực lượng công vụ, cũng liên quan mật thiết đến việc thu hồi đất và bóng dáng của một nhóm lợi ích lẩn khuất phía sau việc cướp đất của nông dân.
Chỉ có điều, sự đau đớn của người dân luôn bị nhân gấp đôi: Một do thái độ hành xử vô lối của chính quyền, và tiếp theo là những kẻ được xem là “công bộc”, ngoài thói quen vun vén tài sản trên máu xương đồng bào, đã không tích góp được bất kỳ kinh nghiệm xương máu nào trong cuộc đối mặt và cả đối đầu với dân chúng.
Nhìn rộng hơn và trượt qua thời gian từ rất nhiều năm, lịch sử đã nhận ra bài học lớn nhất là một cơ chế độc trị đã không ngộ được bất cứ bài học nào từ lịch sử về việc cai trị các công dân của mình.
Hai ngàn bài viết phẫn uất sôi sục trên phần lớn báo chí trong nước về số phận “người nông dân nổi dậy” ở Hải Phòng vào đầu năm 2012 đã chẳng mấy có tác dụng, bởi chính thái độ coi thường dân của rất nhiều quan chức vô cảm. Thậm chí, viên đại tá có tên là Đỗ Hữu Ca – giám đốc Công an Hải Phòng và là tác giả của giai thoại được xem là “trận đánh đẹp” vào gia đình Đoàn Văn Vươn, còn được phong hàm tướng sau sự việc đau buồn đó.
RFI : Như vậy là chính quyền vẫn chưa rút ra được bài học sau vụ Đoàn Văn Vươn ?
Nhưng một khi không có ai rút ra được bài học nào từ lịch sử, lịch sử sẽ bắt một ai đó phải trả giá. Lần đầu tiên, sự phản kháng của dân chúng, dù mới chỉ biểu hiện ở vai trò một cá nhân, đã vượt quá mọi giới hạn của kìm nén và sợ hãi. Lần đầu tiên, thói vô cảm quan chức đã phải một cái giá rất đắt đỏ, như một món hàng xôi thịt ngoài chợ.
Mối liên hệ trực tiếp giữa cơ quan giải phóng mặt bằng, mà thực chất là đội thi hành cưỡng chế của Thái Bình, với gia đình hung thủ Đặng Ngọc Viết có thể đã đủ cấu thành để làm nên mối xung khắc hết thuốc chữa. Từ nhiều năm qua, người dân lành ở nhiều địa phương đã biến thành dân oan và kéo nhau rồng rắn đi khiếu tố ở Hà Nội, Thành phố Hồ Chí Minh về sự bất nhẫn có độ chênh lệch từ 10-20 lần giữa giá đền bù đất với giá bán buôn chính lô đất đó, về số phận bị bỏ mặc và còn được mô tả “không khác con vật” của lớp dân oan, và cả về điều tiếng bầm dập từ chuyện một quan chức của Quốc hội đòi đánh thuế người dân đi khiếu kiện, đến người đứng đầu cơ quan Tổng thanh tra chính phủ đòi cưỡng chế chính những người đi đòi quyền lợi chính đáng về đất đai…
Tất cả đã phải trả giá, trả giá cho ngày hôm nay và gần như không thể khác cho cả tương lai những tháng năm sắp tới, đối với sự vô cảm quan chức mà xã hội đã lên án quá dày dặn nhưng lại chưa một quan chức trơ lì nào bị kết án.
RFI : Theo anh thì liệu có nguy cơ hỗn loạn trong xã hội hay không ?
Không thể nói khác hơn, một quy luật tâm lý xã hội đã hình thành: Não trạng và cách hành xử vô cảm đến mức bất chấp của giới quan chức đã tiếp biến với hành động phản kháng mang tính bất chấp không kém của dân chúng. Mười sáu năm trước, người dân Thái Bình nổi dậy nhưng chỉ đến mức bắt giữ cán bộ chính quyền trong một thời gian ngắn, nhưng đến năm 2012 gia đình Đoàn Văn Vươn đã chống trả quyết liệt lực lượng cưỡng chế đất đai tuy chỉ bằng tư thế thụ động, còn nay tâm thế sợ hãi đã biến thành hành vi trả thù chủ động của người dân. Tín hiệu hỗn loạn xã hội cũng từ đó mà nảy nở, mà bùng phát.
Khó có thể khác hơn, nạn thu hồi đất vô lối và thói cai trị dân chúng bằng bạo lực ở nhiều địa phương đang dẫn đến triển vọng bùng nổ phản kháng của nông dân. Không còn là những phản ứng tích tụ ngấm ngầm nhưng không dám bộc phát như những năm trước, giờ đây hành động phản kháng đã có dấu hiệu vượt qua tâm lý sợ sệt và lằn ranh pháp luật, chĩa thẳng mũi công kích vào những cán bộ chính quyền cận kề nhất. Đó cũng là nhận thức “hồi tố” – một dạng tâm lý rất nguy hiểm trong lịch sử xã hội Việt Nam mà không ít lần đã dẫn đến những xáo trộn tự phát và kinh khủng, dẫn tới những cuộc khởi nghĩa có tổ chức của nông dân ở khắp mọi nơi.
Nhà nước Việt Nam đương đại đã từ lâu bỏ quên lời dạy “lấy dân làm gốc” của Nguyễn Trãi. Trong lúc nhiều quan chức cao cấp vẫn cố tỏ ra bình thản trong các cuộc họp mà chẳng mấy ai dám chịu trách nhiệm cá nhân để quyết định những vấn đề “nhạy cảm”, tâm lý hồi tố tự phát nơi dân nghèo lại đang có chiều hướng phát lộ ngay trước mắt ở một số vùng nông thôn miền Bắc và miền Trung – những nơi mang sắc thái dã man nhất của các nhóm lợi ích và hành xử mang tính côn đồ và lưu manh nhất của một số viên chức chính quyền.
Cho dù sắp tới các cơ quan tuyên giáo của Nhà nước có quy kết hành vi của hung thủ Đặng Ngọc Viết là “khủng bố”, xã hội sẽ không thể nào tránh khỏi câu hỏi liệu có xảy ra một cơn sóng phản kháng tự phát và dữ dội của dân oan nhắm vào các lực lượng thường liên quan ích lợi nhất với các quyền lợi dự án, kế hoạch bồi thường, cưỡng chế và giải tỏa đất đai tại các vùng nhạy cảm như Nam Định, Thái Bình, Hưng Yên, Bắc Giang…, và tất nhiên không thể loại trừ Nghệ An – nơi vừa nổ ra vụ xung đột không khoan nhượng giữa công đồng kitô hữu với chính quyền và cảnh sát vũ trang…
RFI : Xin chân thành cảm ơn nhà báo Phạm Chí Dũng về cuộc trao đổi hôm nay.
Posted in Người Việt - Nước Việt | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 12, 2013
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: article 258, dan chu, nhân quyền | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 11, 2013
Chiều ngày 10/9, 4 thành viên của Mạnglưới Blogger Việt Nam đã có cuộc gặp với đại diện Phái đoàn EU tại Việt Nam để đưa bản Tuyên bố 258 và trao đổi về tình hình nhân quyền trong nước. Đáng chú ý là cuộc gặp này diễn ra ngay trước phiên đối thoại nhân quyền 2013 giữa EU và Việt Nam.
Bà Véronique Arnault, Giám đốc phụ trách nhân quyền của Cơ quan Hành động Đối ngoại châu Âu (EEAS, tương đương với một Bộ Ngoại giao chung của EU), vừa đến Hà Nội để bắt đầu đối thoại nhân quyền EU-Việt Nam. Đối thoại nhân quyền năm nay diễn ra vào ngày 11/9, và bà đã dành riêng cho các blogger thuộc Mạng lưới Blogger Việt Nam một cuộc gặp chính thức.
Tham dự cuộc gặp, ngoài bà Véronique Arnault, còn có một số quan chức cấp cao của EU: bà Delphine Malard, Cố vấn thứ nhất, phụ trách Ban Chính trị, Báo chí và Thông tin; ông Juan Jose Almagro Herrador, cố vấn Ban Chính trị, Báo chí và Thông tin; ông Konstantin Von Mentzingen, quan chức về Việt Nam và Đông Nam Á; và bà Rose Ieremia, Đại sứ Hy Lạp tại Việt Nam. (Hy Lạp cùng với Ireland và Litva giữ chức chủ tịch Hội đồng Liên minh châu Âu nhiệm kỳ 2013-2014).
Phó Đại sứ Thụy Điển Elenore Kanter, người từng tiếp các blogger Việt Nam trong cuộc gặp “nghẹtthở” ngày 7/8 khi 5 blogger phải khó khăn lắm mới qua được hàng rào an ninh để vào Đại sứ quán, cũng tham dự.
Phía Mạng lưới Blogger Việt Nam có 4 blogger với đầy đủ đại diện từ ba miền đất nước: NguyễnTường Thụy, Nguyễn Chí Tuyến (Hà Nội), Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (tức blogger Mẹ Nấm, ở Nha Trang), Châu Văn Thi (blogger Yêu Nước Việt, ở Sài Gòn).
Mạng lưới Blogger Việt Nam sẽ có bài tường thuật chi tiết về cuộc gặp này với Phái đoàn EU.
↑ Đại diện Mạng lưới blogger Việt Nam và phái đoàn EU trao đổi về tình hình nhân quyền Việt Nam
Đối thoại nhân quyền EU-Việt Nam
EU tổ chức đối thoại định kỳ về nhân quyền với hơn 30 nước ngoài EU. Mỗi cuộc đối thoại đều được tiến hành căn cứ vào Nguyên tắc chung của EU về đối thoại nhân quyền.
Các vấn đề đưa ra trong mỗi cuộc đối thoại được quyết định theo từng trường hợp cụ thể. Tuy nhiên, một số vấn đề thuộc diện ưu tiên thì sẽ luôn ở trong chương trình nghị sự của mỗi cuộc đối thoại. Đó là việc ký, phê chuẩn và thực hiện các công ước nhân quyền quốc tế, hợp tác với các thủ tục và cơ chế nhân quyền quốc tế, chống tra tấn, xóa bỏ tất cả các hình thức phân biệt đối xử, bảo đảm quyền trẻ em, quyền phụ nữ, tự do biểu đạt và vai trò của xã hội dân sự.
Tham gia đối thoại là các quan chức nhà nước về nhân quyền, bao gồm cả đại diện từ các cơ quan chức năng như quốc hội, bộ tư pháp, bộ nội vụ, công an, thi hành án, v.v. Đối thoại giữa EU và các tổ chức xã hội dân sự ở nước sở tại thường diễn ra song song, bên lề những cuộc đối thoại cấp nhà nước.
Ngay sau cuộc gặp với Mạng lưới Blogger Việt Nam, Phái đoàn EU đã tiếp tục gặp gỡ (không chính thức) một số quan chức, để chuẩn bị cho đối thoại nhân quyền chính thức vào ngày 11/9.
Tin của Mạng lưới Blogger VN
VOA Tiếng Việt: Hà Nội ‘thừa nhận sự tồn tại’ của Mạng lưới Blogger Việt Nam?
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: article 258, dan chu, nhân quyền | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 11, 2013
Giới chức Philippines đang xem xét dỡ bỏ các khối bê tông được cho là do Trung Quốc cài đặt trên một bãi cát ngầm ở khu vực tranh chấp trên Biển Đông, theo hãng tin AFP.
Phó Đô đốc Jose Luis Alano nói với hãng tin này rằng hiện chưa phát hiện có thêm hoạt động tại khu vực bãi cạn Scarborough kể từ khi Bộ Quốc phòng Philippines buộc tội Trung Quốc hồi tuần trước đã chôn 75 khối bê tông ngầm ở dưới nước ở khu vực bãi cạn. Vùng lãnh thổ này được cả Manila và Bắc Kinh tuyên bố chủ quyền.
Theo ông Alano, các cuộc thảo luận đã được tiến hành nhằm tìm giải pháp “giải quyết” vấn đề, nhưng quyết định cuối cùng về việc liệu có hay không để loại bỏ các khối bê tông kể trên thuộc về Chính phủ Philippines chứ không phải thuộc bên quân sự.
“Việc đó đang được thảo luận, nhưng tôi không muốn nói trước về những gì sẽ được quyết định,” ông Alano nói.
Quan chức này cũng cho biết thêm rằng quân đội Philippines vẫn tiếp tục giám sát các hoạt động tại khu vực nước nông.
Giới chức Philippines cảnh báo rằng việc chôn các khối bê tông có thể là một khúc dạo đầu cho các công trình xây dựng kiên cố của Trung Quốc trên vùng nước nông.
Vùng này nằm cách hòn đảo Luzon ở ngoài khơi của Philippines 220 km.
Một phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao Trung Quốc tuần trước phủ nhận rằng Bắc Kinh đã đặt các khối bê tông, trong khi khẳng định khu vực là một phần lãnh thổ của Trung Quốc .
Bãi cạn cách đảo Hải Nam, lãnh thổ gần nhất của Trung Quốc, khoảng 650 km, nhưng Trung Quốc tuyên bố chủ quyền với hầu hết biển Đông, bao gồm các vùng biển gần bờ của các nước láng giềng.
Brunei, Malaysia, Đài Loan và Việt Nam cũng có các tuyên bố chủ quyền cạnh tranh với các khu vực khác nhau trên vùng biển.
Các đối đầu chủ quyền đã đang là một nguồn gây căng thẳng trong nhiều thập niên.
Philippines và Trung Quốc đã đang gặp bế tắc trong một diễn biến tranh cãi căng thẳng về chủ quyền liên quan bãi cạn Scarborough từ năm 2012.
Manila nói Trung Quốc đã thực hiện trên thực tế việc kiểm soát bãi này bằng cách neo đóng nhiều tàu ở khu vực và ngăn chặn ngư dân Philippines xâm nhập.
Vào tháng Giêng, chính phủ Manila đã yêu cầu một tòa án của Liên Hiệp Quốc ra phán quyết về tính hợp lệ của các tuyên bố chủ quyền mà Trung Quốc đặt ra trên hầu hết biển Đông.
Trung Quốc đã bác bỏ động thái này, nói rằng họ muốn giải quyết tranh chấp thông qua đàm phán song phương với các bên có liên quan.
Posted in Hoàng Sa - Trường Sa - Biển Đông, Đời sống quanh ta | Tagged: biển đông, China, Trường Sa | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 11, 2013
08:50:am 11/09/13 | Tác giả: Đàn Chim Việt
Hôm nay ngày 11.9.2013, TAND tỉnh Phú Yên đã tuyên án 15 năm tù giam đối với ông Ngô Hào bằng cáo buộc “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Chỉ vì máy tính của ông Ngô Hào lưu trữ rất nhiều tài liệu được công an tỉnh Phú Yên cho là phản động, cũng theo bài báo, ông Ngô Hào còn bị cáo buộc đã liên lạc với ông Nguyễn Chính Kết thuộc tổ chức 8406 tại hải ngoại và thực hiện tôn chỉ của tổ chức “Chính phủ Việt Nam cộng hòa lưu vong” [1]
Theo lời kể của anh Ngô Minh Tâm (Con trai ông Ngô Hào):
“Cháu là Ngô Minh Tâm, con của ông Ngô Hào. Ngày 8 tháng Hai 2013 tức nhằm 28 Tết, khoảng 8 giờ sáng ba con là Ngô Hào được công an tỉnh Phú Yên mời xuống làm việc như bình thường. Sau đó công an mời con lên nhận giấy tờ bàn giao vật dụng của ba trước khi đưa ông vào trại.
Khi con lên cơ quan công an thì lúc đó có ông Hồng, là trưởng cơ quan an ninh điều tra, đọc lệnh bắt người . Con ký biên bản và nhận xe về, sau đó con chở mẹ và em trai lên để xin gặp ba nhưng cơ quan điều tra không cho gặp. Lúc đó cháu có yêu cầu phải có giấy bắt người va lệnh bắt ra sao nhưng hiện tại vẫn không có.” [2]
Như vậy, nhà cầm quyền cộng sản Việt đã không tuân thủ pháp luật khi bắt giam và khám xét nhà của ông Ngô Hào, khi “Không có lệnh bắt và khám nhà”.
Cũng theo báo chí lề đảng, trước đó, vào năm 1976 ông thành lập đảng “Liên minh Việt Nam”, nhưng đến năm 1977, ông bị công an Việt Nam bắt giam và xử ông hơn 20 năm tù, đến tận tháng 10.1997 ông mới được thả.
Được biết, ông Ngô Hào sinh năm 1948 tại Tp. Tuy Hòa – tỉnh Phú Yên. Ông từng tham gia quân đội VNCH với cấp bậc Thiếu Úy. Sau năm 1975 ông bị cộng sản Việt Nam đưa đi cải tạo vì tham gia quân đội VNCH [3]
Hồi đầu tháng 2.2013, TAND tỉnh Phú Yên tuyên án nặng nề đối với 22 người trong vụ công án Bia Sơn, bán án thấp nhất là 10 năm tù – chung thân.
Nhật Minh Facebook
Posted in Người Việt - Nước Việt | Tagged: Bia Son, Ngô Hảo, pháp luật | Leave a Comment »
Posted by Webmaster on September 11, 2013
Thứ tư, 11/9/2013 17:55 GMT+7
Chiều nay, một thanh niên đã dùng súng tự chế bắn vào 4 cán bộ thuộc Ban giải phóng mặt bằng, khiến 2 người bị thương nặng.
Khoảng 14h chiều nay 11/9, một nhóm gồm 4 người, trong đó có một thanh niên cầm súng tự chế đã xông thẳng vào trụ sở UBND thành phố Thái Bình và bắn vào 4 cán bộ thuộc Ban giải phóng mặt bằng (Phòng quản lý đất đai) của thành phố Thái Bình khiến 4 người bị thương, trong đó hai người bị thương nặng và được đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Việt Đức.
4 người bị thương gồm anh Vũ Ngọc Dũng (Phó giám đốc Trung tâm phát triển quỹ đất thành phố), Nguyễn Thanh Dương, Bùi Đắc Xuân, Vũ Công Cương (là nhân viên).
Đại tá Trần Xuân Tuyết, Giám đốc Công an Thành phố Thái Bình xác nhận, nam thanh niên gây án là người ở thành phố Thái Bình và gia đình có mâu thuẫn về chuyện đền bù đất đai. Anh ta làm việc trong TP Hồ Chí Minh. Một tháng gần đây, người này trở lại quê làm việc và gây án. Hiện cơ quan chức năng đang điều tra và truy bắt đối tượng để xử lý nghiêm theo quy định của pháp luật.
Thái Hùng – Bá Đô (VnExpress)
Posted in Z đến A | Leave a Comment »