Xin bấm vào tựa bài để đọc trọn bài từ nguồn trích dẫn.
VOA Tiếng Việt – Hàng trăm công an dùng võ lực cưỡng chế đất ở Nam Định
Hàng trăm công an ngày 9/5 sử dụng võ lực cưỡng chế hàng trăm nông dân xã Liên Minh huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định, trong vụ tịch thu đất cho dự án khu công nghiệp Bảo Minh.
Một nông dân không muốn nêu tên có mặt tại hiện trường thuật lại:
“6 giờ sáng hôm nay hơn 100 nông dân đứng giữ đất. Lực lượng cảnh sát khoảng 300, 400 người. Họ dồn chúng tôi ra khỏi đám ruộng ấy. Dân ném đất, ném cát. Còn lực lượng cảnh sát cứ dùng dùi cui đánh dân. Họ phá vỡ được hàng rào dân ra, xông vào bắt 5 người đàn ông, đánh họ hộc máu mũi máu mồm. Có hai phụ nữ nằm ngay lề đường, một cụ 70 tuổi bị đánh vào đầu nằm vật ra giữa đường. Mười lăm, hai mươi phút sau người ta mới gọi xe cấp cứu đưa đi. Tới 7 giờ, người ta giải tán hết chúng tôi về. Nếu đây là công trình an ninh quốc phòng hay trọng điểm của nhà nước thì chúng tôi hoàn toàn nhất trí. Đây là công trình của một công ty cổ phần. Giá đền bù đất cho chúng tôi quá rẻ, có 27 ngàn đồng/mét vuông suốt từ năm 2008 tới giờ. Bà con không đồng ý nên mới đứng lên để giữ đất. Chúng tôi đã kiến nghị lên huyện, lên tỉnh, người ta chả nghe. Lên tận văn phòng Trung ương đảng, người ta lại đưa về tỉnh, tỉnh đưa về huyện. Huyện cứ thế họ làm. Chúng tôi giờ chả biết làm sao. Chúng tôi sẽ phản đối tới cùng theo đúng chủ trương của pháp luật.”
Ψ
RFI Tiếng Việt – Giới blogger Việt Nam kiên quyết thực hiện quyền tự do thông tin
Trọng Nghĩa – Thứ tư 09 Tháng Năm 2012
Từ Tiên Lãng đến Văn Giang, và hiện nay là Nam Định, các vụ chính quyền Việt Nam dùng nhân viên công lực để trục xuất cư dân ra khỏi những vùng đất bị trưng thu càng lúc càng thu hút mối quan tâm của công luận. Trong một bản tin hôm nay, 09/05/2012, hãng thông tấn Pháp AFP đã ghi nhận vai trò càng lúc càng quan trọng của giới blogger Việt Nam trong việc đưa tin, bất chấp các biện pháp đe dọa và trấn áp của chính quyền.
Theo AFP, trên một đất nước mà báo chí truyền thống bị Nhà nước kiểm soát, internet đã mang lại cho giới blogger một phương tiện thông tin hữu hiệu, và họ ngày càng mạnh dạn và sáng tạo hơn trong công việc của mình.
Ψ
Đàn Chim Việt – Cách Hoa Kỳ nhìn về Việt Nam: Một thay đổi rõ nét
Nguyễn Đình Thắng – 03:54:pm 09/05/12
Nhân ngày Tự Do Báo Chí 3 tháng 5 vừa qua, Tổng Thống Obama nêu trường hợp của Blogger Điếu Càyđể báo động tình trạng đàn áp tự do báo chí và kêu gọi các chính quyền tôn trọng quyền tự do này.
“Chúng ta không được qu ên những người… như Blogger Điếu Cày, mà việc bắt bớ năm 2008 trùng với cuộc trấn áp hàng loạt nhắm vào nền báo chí công dân ở Việt Nam”, TT Obama nói.
Chúng ta hoan hỉ về sự kiện này vì nó biểu lộ mối quan tâm của Hoa Kỳ không những đối với cá nhân Blogger Điếu Cày mà đối với chính sách bóp nghẹt tự do báo chí ở Việt Nam nói chung. Quả vậy, TT Obama nhắc đến Việt Nam như một trong các trường hợp nổi bật về vi phạm tự do báo chí trên thế giới, đồng hạng với các quốc gia Syria, Eritrea, Ecuador, Belarus, và Cuba.
Nếu chúng ta hiểu rằng mỗi bài phát biểu của Tổng Thống Hoa Kỳ đều có sự tham khảo, góp ý của nhiều cơ quan, phải qua nhiều vòng duyệt và chuẩn bởi nhiều giới chức hữu trách về chính sách, thì việc chọn Blogger Điếu Cày và Việt Nam làm điểm nhấn cho lời phát biểu không phải là một quyết định bâng quơ mà nó thể hiện sự đồng tâm trong nội bộ Hành Pháp Obama.
Đây là một bước ngoặt đáng kể về chính sách và mỗi người ký thỉnh nguyện thư đều có thể tự tin rằng mình đã góp phần cho thành quả ấy.
Tôi biết chắc điều này vì hai lẽ.
Thứ nhất, cách đây hơn hai năm, ngày 21 tháng Giêng năm 2010, khi Bà Ngoại Trưởng Hillary Clinton tuyên bố chính sách của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ về tự do internet, thì Việt Nam không thuộc các quốc gia mà Bộ Ngoại Giao đặc biệt quan tâm. Khi tôi hỏi về các bloggers bị bắt bớ và xử tù ở Việt Nam, Bà Ngoại Trưởng không biết, không chuẩn bị nên trả lời loanh quanh.
Điều này cho thấy rằng các thuộc cấp hữu trách đã không đặt nặng cuộc đàn áp các Bloggers đang diễn ra ở Việt Nam trong các bản phúc trình gởi cho Bà; Việt Nam đã không nằm trong trọng tâm về nhân quyền trong chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ.
Nhờ những cuộc vận động hậu trường liên tục của một số tổ chức, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ bắt đầu quan tâm hơn về tình trạng nhân quyền ở Việt Nam, nhưng chính sách của họ vẫn rất dè dặt. Nhóm chủ trương nhân nhượng và bao che cho Việt Nam có vẻ mạnh thế hơn các giới chức thực sự quan tâm về nhân quyền.
Chính bởi vậy chúng ta cần và đã lên tiếng trực tiếp với Toà Bạch Ốc qua một chiến dịch thỉnh nguyện thư ồ ạt. Và chúng ta có thể kết luận, tiếng nói của chúng ta đã đến tai Tổng Thống Hoa Kỳ và đã tạo được sự quan tâm của cả Hành Pháp.
Lý do thứ hai để khẳng định điều này là: Nội dung thỉnh nguyện thư gởi TT Obama nêu đích danh Blogger Điếu Cày.
Với sự tự tin về thành quả đạt được này, tập thể người Việt ở Hoa Kỳ cần đẩy xa hơn nữa nỗ lực đòi hỏi nhân quyền cho Việt Nam.
Tôi đã viết loạt bài hướng dẫn để chúng ta từng bước một thực hiện điều này (trên machsong.org)
Các link liên quan:
http://gcepbd.ning.com/profiles/blogs/hillary-rodham-clintons
http://iipdigital.usembassy.gov/st/english/texttrans/2012/05/201205035037.html#axzz1uEmHUVbJ
(Tác giả gửi đăng trên Đàn Chim Việt)

Theo tờ báo New York Times, ông Nguyễn Văn Hải, 60 tuổi, còn được gọi là Nguyễn Hoàng Hải, đã bị cầm tù từ năm 2008 về tội danh “trốn thuế”, trên thực tế thì sự “vi phạm” của ông là “viết về những vấn đề nhạy cảm của quyền con người, tham nhũng tại Việt Nam và chỉ trích tình trạng nhân quyền của Trung Quốc” ở trên blog chính trị mang tên Điếu Cày. Vào ngày dự kiến được trả tự do sau khi hoàn thành bản án 30 tháng tù về tội “trốn thuế” vào năm 2010, gia đình ông đã bị đánh thức bởi một cuộc đột kích của cảnh sát trước bình minh, và vợ của ông đã bị đánh đập bởi cảnh sát và nói rằng ông sẽ không được thả ra và chờ những cáo buộc mới. Tổ chức Ân xá quốc tế đã báo cáo rằng ông ta bị bệnh và đã mất sụt cân rất nhiều.
không xét xử trong 18 tháng qua. Ông đã viết về các vấn đề chính trị nhạy cảm trên blog của ông, bao gồm tranh chấp với Trung Quốc về biên giới trên biển, một vụ bê bối liên quan đến nợ nần của một công ty đóng tàu của nhà nước, dự án khai thác bauxite nhiều tranh cãi và những nghiên cứu về trường hợp của những người bất đồng chính kiến nổi tiếng. Trớ trêu thay, ông cũng đã đăng một bài viết kêu gọi việc bãi bỏ Điều 88 vì ông tin rằng nó đã vi phạm Điều 69 của hiến pháp (đảm bảo quyền tự do ngôn luận) và Điều 53 tôn trọng các quyền của mọi công dân tham gia thảo luận các vấn đề của quốc gia và vùng miền.
Tại tất cả các quốc gia tân tiến, các nhà báo có nhiều chức năng quan trọng, trong đó góp phần nâng cao dân trí để người dân có thể tham gia hiệu quả vào các thảo luận của các vấn đề của đất nước, như được ghi rõ trong Điều 53 của Hiến pháp. Một vai trò quan trọng khác của nhà báo là điều tra đã phát hiện ra tham nhũng để các sai trái có thể bị truy tố. Ví dụ, Nguyễn Văn Khương, bút hiệu Hoàng Khương, đã vạch trần tình trạng tham nhũng của cảnh sát giao thông tham nhũng trong phóng sự điều tra của ông cho Báo Tuổi Trẻ. Đây cũng là một thể hiện đầy tính nhạo báng khi phóng sự của ông về nhân viên cảnh sát nhận hối lộ để bỏ qua hành vi vi phạm giao thông lại dẫn đến việc ông bị bắt giam vào ngày 02 tháng 01, 2012, để điều tra ông về hành vi hối lộ cảnh sát.

Trà Mi-VOA | Washington DC – Thứ Hai, 07 tháng 5 2012.