Có những lúc biển hiền hoà phẳng lặng
Nhưng đáy sâu chứa triệu đợt sóng ngầm
Đàn con hỡi ,hãy nhớ lời Mẹ dạy
Con sinh ra,há dễ bị giam cầm
φ
Trong khốn khó?
Đừng bao giờ nản chí
Trí không nung thì trí sẽ mòn
φ
Ngọc bất trác?
Thì Ngọc kia nào quí
Mất niềm tin ?
Thì cuộc sống không còn.
φ
Dẫu chế độ hôm nay nhiều bạo lực
Nhưng ngày mai cục diện sẽ đổi thay
Nếu tất cả đều chung lòng quyết sức
Cùng đứng lên đạp đổ chế độ này.
φ
Con đường tưởng hung tàn là sức mạnh
Đấy chỉ là hạ sách,kẻ thất thời
Như con tạo,mùa đông trong giá lạnh
Rồi Xuân sang Xuân sưởi ấm cho đời
φ
Lũ Cộng đảng
Hạ nhân phi chính nghĩa
Sẽ không còn tồn tại với thời gian
Khi đảng phái,mục tiêu đầy phi nghĩa
Thì dĩ nhiên sẽ phải có ngày tàn
Trong vạn vật có chi là Vĩnh viễn?
Sự đổi thay, chuyển biến…lẽ bình thường
φ
Hãy là sóng, triệu sóng ngầm của biển
Sóng cuốn trôi cả bè lũ bạo cường.
Hãy nhớ lấy khuôn vàng, câu khuyên bảo
Đừng nhụt tâm
Nuôi dòng máu kiên cường
Không là người, nếu ta mất quê hương
Dân tộc giương chí khí…đó là đường tất thắng
Nhớ ghi khắc mấy lời Mẹ dặn.
Hãy khơi lên ngọn lửa thù đốt giặc…
Đốt lửa lên em,thiêu tặc Bắc tham tàn
Tuổi trẻ ơi, hãy đứng dậy hiên ngang
Toàn dân hỡi, gọi đàn đi cứu quốc
Đã đủ lắm rồi !
80 năm vờ vật
Giờ sự thật tỏ tường
80 năm, đảng về đây với mưu thâm bán đứng Quê Hương
Dựng thành băng nhóm ,một phường khốn nạn
Họ là chư hầu !
Là tay sai cho đại hán !
Bọn cướp trá hình… buôn bán non sông!
Mụ mị rêu rao “Thế giới đại đồng”
Dựng nên bởi lũ cuồng ngông mộng ảo
Mạo danh chiến đấu cho lý tưởng Độc lập, Tự do,Hoà Bình cơm áo
Để che giấu mưu thâm gian xảo đê hèn
Cướp bóc dân lành, biến xã hội thành trâu ngựa dần quen
Bần hàn khốn khó hầu dễ chèn dễ trị
Đốt đuốc lên em
Soi đường chân lý
Nổi lửa lên em
Thiêu ác quỷ gian tà
Dậy cả núi sông,cứu lấy quê cha
Lửa hun đúc cho sơn hà rực sáng
Lửa thiêu phản Quốc,
Lửa đốt sạch quân cuồng ngông giặc Hán
Ngọn lửa thiêng của dân tộc sẽ thiêu rụi bọn dã tâm vong bản
Sẽ biến thành tro, mộng cuồng Hán xâm lăng
Lửa sẽ dâng cao ,sẽ đốt sạch sẽ san bằng
Sẽ hủy diệt tất cả những thế lực cản ngăn bước tiến
Lửa sẽ lan khắp từ nội thành, từ thôn quê ra sông biển
Lửa từ lòng dân dựng cuộc chiến diệt thù
Lửa sẽ đốt tan mụ mị “Đại thắng mùa Xuân” hay “Cách mạng mùa Thu”
Lửa sẽ hừng hực căm thù quân bán nước.
Lửa Trí thức,từ dân oan,từ học sinh,sinh viên,từ khối mảnh đời suôi ngược
Từ công ,nông dân khốn khó kiếm miếng ăn,bữa được bữa không!!!
Lửa của 4.000 năm Văn Hiến Lạc Hồng
Lửa sẽ thiêu sạch nhà tù,trại giam,cùm gông ,roi đạn…
Giống giòng Rồng tiên quyết thề sẽ không là Tân cương,Nội Mông và Tây Tạng.
Trong đêm tối, trăng tỏa đường soi lối
Mây đen ơi
Đành phủ tối vầng trăng?
Tôi vẫn mơ đêm tối có cung Hằng
Trong mò mẫm có ánh trăng soi ngõ
Đời gian khó … thêm nhọc nhằn gian khó
Hận cho ai dìm trăng tỏ,để lối ngõ ngập đêm đen
Quê hương ơi, màn đêm phủ không đèn
Ma chơi,quỷ ám,chúng là những tên hèn bán nước
Dân tôi ơi,khối mảnh đời xuôi ngược
40 năm!
Đầy lệ đổ !
Đầy thù hằn !
Kiếp trâu ngựa !
Vạn khó khăn tiếp nối
Vầng trăng ôi
Đừng chìm sâu khất vội
Anh em tôi vẫn cần lối tiến lên
Vọng ngàn xa,trống Quang Trung,tiếng giục vang dền
Biển Đông khóc… mênh mông lời mẹ gọi…
Vầng trăng yêu, hãy đưa tôi về một cõi
Xuân nở hoa,tiếng cười nói xôn xao
Có tiếng chim ca líu lo…tình thôn nữ dạt dào
Nền nhân bản,tình trao nồng ấm
Trăng ơi trăng
Đường còn xa vạn dặm
Đầy gian lao bởi còn lắm hung tàn
Lã đổ mùa thu!
Nhưng rừng vẫn ươm nụ xuân sang
Ai đành cắt ánh trăng ngàn dấu ái
Quê hương ơi !
Cõi hồn tê tái
Mây mùa thu vẫn mãi đi hoang
Nên tình quê chưa kết mối vẹn tròn
Đau lòng mẹ,những đứa con lạc lối
Vầng trăng ơi!
Dẫu đêm đen,nhưng xin đừng khuất vội
Biển mênh mông lạc lối trùng xa
Chờ dân tôi quét sạch bóng gian tà
Chào Xuân thắm ,có Hằng Nga hoà nhịp
Tự nhiên ghét tên phố – Đường Mồng Ba tháng Hai. Ghét cả phố bên cạnh Là Nguyễn Thị Minh Khai. Rồi Trường Chinh, Lê Duẩn, Đại lộ Phạm Văn Đồng, Ba mươi năm thủ tướng Mà có cũng như không…. Công viên Lê Văn Tám, Một ngọn đuốc sáng ngời, Mà cả người lẫn đuốc Được phịa để dạy đời. Rồi nhiều con phố cũ, Thân quen bao đời nay, Những cái tên dung dị Đã đồng loạt bị thay Bằng tên các lãnh tụ Của giai cấp vẻ vang. Đủ các loại lãnh tụ, Lớn nhỏ và nhàng nhàng. Hơn nữa, còn nghe nói, Lãnh tụ chết, cháu con Chạy xin tên đường phố, Để được mãi trường tồn. Đại khái là như thế. Toàn phố mang tên người. Những người đáng nghi vấn, Còn lâu mới “sáng ngời”. Trong khi lại không có Tên phố Ngụy Văn Thà, Một chiến sĩ dũng cảm Hy sinh vì Hoàng Sa. Càng nghĩ càng thêm bực. Uống cà phê mất ngon. Vũng Tàu trời nắng đẹp. Thôi, về với cháu con.
Đã từ lâu, tôi có điều muốn nói
Với Miền Nam, miền đất mới thân quen
Một lời cảm ơn tha thiết chân tình
Của Miền Bắc, xứ ngàn năm văn vật.
Tôi còn nhớ sau cái ngày “thống nhất”
Tôi đã vào một xứ sở thần tiên
Nếp sống văn minh, dân khí dịu hiền
Cơm áo no lành, con người hạnh phúc.
Tôi đã ngạc nhiên với lòng thán phục
Mở mắt to nhìn nửa nước anh em
Mà đảng bảo là bị lũ nguỵ quyền
Áp bức, đoạ đày, đói ăn, khát uống.
Trước mắt tôi, một Miền Nam sinh động
Đất nước con người dân chủ tự do
Tôi đã khóc ròng đứng giữa thủ đô
Giận đảng giận đoàn bao năm phỉnh gạt.
Sinh ra lớn lên sau bức màn sắt
Tôi chẳng biết gì ngoài bác, đảng “kính yêu”
Xã hội sơ khai, tẩy não, một chiều
Con người nói năng như là chim vẹt.
Mở miệng ra là: “Nhờ ơn bác đảng
Chế độ ta ưu việt nhất hành tinh
Đuốc soi đường chủ nghĩa Mac Lenin
Tiến nhanh tiến mạnh lên thiên đường vô sản.”
Hai mươi mốt năm trên đường cách mạng
Xã hội thụt lùi người kéo thay trâu
Cuộc sống xuống thang tính bằng tem phiếu
Nhân phẩm con người chẳng khác bèo dâu.
Cảm tạ Miền Nam phá màn u tối
Để tôi được nhìn ánh sáng văn minh
Biết được nhân quyền, tự do dân chủ
Mà đảng từ lâu bưng bít dân mình.
Cảm tạ Miền Nam khai đường chỉ lối
Đưa tôi trở về tổ quốc thiêng liêng
Của Hùng Vương, quốc tổ giống Rồng Tiên
Chớ không là Cac Mac và Le nin ngoại tộc.
Cảm tạ Miền nam mở lòng khai sáng
Đưa tôi hội nhập cùng thế giới năm châu
Mà trước đây tôi có biết gì đâu
Ngoài Trung quốc và Liên xô đại vĩ
Cảm tạ Miền Nam đã một thời làm chiến sĩ
Chống lại Cộng nô cuồng vọng xâm lăng
Hầu giúp cả nước thoát bầy ác quỷ
Dù không thành công cũng đã thành nhân.
Nhân tháng 4 về, thân gởi bài thơ tâm sự của người vợ có chồng là ” Tù Cải Tạo “, mong được các Anh Chị đồng cảnh ngộ cùng chia xẻ với tác giả . Vợ Trương Ngọc Phước.
EM VẪN SỐNG
Em vẫn sống để hiên ngang nhận lãnh Trọng trách làm người, làm vợ thủy chung Mặc chông gai và sóng gió bão bùng Em vẫn sống để chờ Anh trở lại
Không thể chết dù mang nhiều thảm bại Trên đường đời bao tủi nhục đắng cay Nén đau thương ôm chua xót từng ngày Vì hạnh phúc và tương lai con cái
Em vẫn sống dù mưa dầu nắng dãi Cố vẹn toàn gương ” Tiết Hạnh Khả Phong” Vẫn bền gan vượt hầm hố gai chông Vẫn đứng vững chờ chồng nuôi con dại Thầm cầu mong hai đứa còn gặp lại Để đền bù bao năm tháng đợi mong Lòng dặn lòng luôn khắc phục khó khăn Xóa tan hết những nghĩ suy cuồng dại
Em vẫn sống giữ niềm tin mãi mãi Noi gương xưa và vững dạ đợi chờ Anh sẽ về cho em trọn ước mơ Cùng dệt nốt những vần thơ tương hội .
Một người trẻ ,sáng ngời trong vườn trẻ .
Một bông hoa rực rở buổi bình minh .
Tuôi thanh niên với khát vọng hòa bình .
Đem tiếng nhạc ,lời ca ra tranh đấu .
Bằng hơi thở yêu thương và gắn bó .
Với quê hương đang khốn khó đọa đày .
Trái tim Anh đang khắc khoải từng ngày .
Mong giành lại Nhân Quyền cho dân tộc .
Còn cộng sản là còn tang tóc .
Phải làm sao tiêu diệt lũ cộng nô .
Thế mới mong xây dựng lại cơ dồ .
Cho dân Việt ấm no và Hạnh Phúc .
Đừơng đấu tranh còn đang sôi sục .
Anh ra đi với bao nổi tiếc thương .
Hởi cao xanh sao ông nở đọan trừơng .
Đã lấy mất một Anh Hùng xung kích .
Việt Dzũng ơi ! tôi xin cầu chúc .
Linh hồn Anh về đến cỏi vĩnh Hằng .
Giúp Anh Em vựơt mọi khó khăn .
Cùng tranh đấu cho dân mình Hạnh phúc .
Lòng chân thành tôi luôn cầu chúc ,
Linh hồn Anh ngự tại bến Bình An .
Và quyện theo gió núi mây ngàn .
Về bên cạnh Hồn thiêng sông núi .
Mẹ Việt Nam không còn buồn tủi .
Vì mẹ còn đứa trẻ như Anh .
Chí làm trai luôn mãi Tung Hòanh .
Thật xứng đáng chàng trai HÙNG DZŨNG .
11/03/2012Thói
- Các ông cho chúng tôi được biết sự thật nhé!
- Các ông cho chúng tôi được ngủ với vợ/chồng chúng tôi nhé!
- Các ông cho chúng tôi được thở nhé!
- Các ông cho chúng tôi được bình đẳng trước pháp luật nhé!
- Các ông cho chúng tôi được suy nghĩ khác với các ông nhé!
- Các ông cho chúng tôi được chống tham nhũng nhé!
- Các ông cho chúng tôi được tự do ngôn luận nhé!
- Các ông cho chúng tôi được lập hội vỉa hè nhé!
Bỗng dưng tiếng hát dạt dào Nghe trong thơ cũng trăng sao chập chùng Lối qua để lạc hồn rừng Đường quanh co vẫn mịt mùng bao la Buồn trong tâm thức vỡ oà Thương thân thế tục ta bà bấy lâu Vào đời trang trải niềm đau Chốn nhân gian vạn ngàn sau vẫn buồn Võ vàng trong cái cô đơn Giở trang tâm sự sớm hôm mủi lòng Lời ru chưa đủ vô cùng Hận thù mấy lúc bao dung mấy hồi Bi ai nhận cả phận đời Nắng thơm cũng thể tùy thời gió mưa Ngày vui thuở trước bây giờ Hồn thơ thương cảm trăm bờ bến xa Một đời rồi cũng mau qua Cho nhau đẹp ý lời hoa nhịp hồng.
Hoa Văn Mùa Tạ Ơn 2011
TẠ TỪ
Thôi đừng nói chuyện tạ từ Thời gian qua mất bây giờ mai sau Chút tình thân đã bấy lâu Non cao biển rộng tìm đâu đá vàng Nơi đây mưa vẫn nhẹ nhàng Nắng ôm chiều muộn sương ngàn ngó quanh Vẫn bồng bềnh vẫn mông mênh Văn chương một thuở cũng rành vô vi Đời cho những đoá dị kỳ Trông lên ngó xuống đi về có không Dang tay níu chút mây hồng Mấy ai thoát khỏi tủi mừng băn khoăn Đường xa vẫn hạnh phúc gần Chia em năm tháng phù vân rạc rời Niềm vui nỗi nhớ – ngậm ngùi Nỗi buồn để lại bên đời – tìm thơ.
Cảm hứng khi tham dự Buổi Thắp Nến Hiệp Thông Với Thái Hà tại Giáo Xứ Saint Ambrose, Boston, ngày 27 tháng 11 năm 2011, được nghe lại lời phát biểu cuả Đức Cha Vinh Sơn Nguyễn Văn Long: “…con đuờng dẫn đến tương lai tươi sáng cho quê hương là con đuờng dài và chúng ta là những viên gạch lót đường.” – Bác Sĩ Vũ Linh Huy
Xin được làm viên gạch lót đường,
Cho ngày quang phục lại quê hương,
Xin góp những vần thơ mộc mạc,
Gửi ai tranh đấu rất can trường.
Xin dâng thành kính một lời cầu,
Hợp cùng tiếng hát ngút Trời cao,
Khấn nguyện quê hương qua quốc nạn,
Con thuyền dân tộc thoát ba đào.
Xin góp thêm vào tiếng vỗ tay,
Cùng với đồng hương tại nơi đây,
Cho thêm phấn khởi lòng tranh đấu,
Nung bầu nhiệt huyết thật hăng say.
Xin được góp phần với tiếng ca,
Cố cất giọng “gào”, vang rất xa,
Để khằp năm Châu cùng nghe rõ,
Cho bạn, cho thù, biết ý ta.
Từ góc trời này, xa quê hương,
Nguyện mãi làm viên gạch lót đường,
Cùng với Thái Hà bền tranh đấu,
Tới ngày dân nước hết đau thương.
Boston, ngày 27 tháng 11 năm 2011 Bác sĩ Vũ Linh Huy.
Tôi hiểu Anh thể hiện lòng yêu nước
Chuộng Tự do tha thiết có Nhân quyền
Quyết bảo toàn đất Tổ mãi vẹn nguyên
Nêu nguyện vọng bị bỏ tù oan ức… đọc tiếp